Triệu Huyền Vi ngơ ngác nhìn con người xa lạ trước mặt, người này vậy mà lại biết tên của cô, cô có chút cảm giác bài xích với những người khác giới đến gần cô nên đã lùi một bước, gật đầu né tránh ánh mắt của anh.
Trác Nhất Thành nhìn cô gái nhỏ trước mặt hình như đang sợ mình thì vội vàng giải thích:
"Anh là bạn thân của Trung Khúc, nó từng kể về em với anh..."
Triệu Huyền Vi nghe thấy lời này liền ngơ ngác ngước mắt lên nhìn anh, cô nghĩ Giản Trung Khúc vậy mà lại kể với bạn hắn về cô, mặt trời mọc đằng tay, sát nhân biết động lòng thương sao?
Thấy Triệu Huyền Vi cứ nhìn mình chằm chằm, Trác Nhất Thành lúc này mới nhớ ra Giản Trung Khúc từng kể cô không nói được, anh lúc này mới bối rối, nhẹ giọng nói:
"Anh xin lỗi... Anh nói nhiều quá, em muốn xem bóng rổ thì đến chỗ kia ngồi đi."
Nhìn theo hướng tay mà Trác Nhất Thành chỉ Triệu Huyền Vi mới cảm thấy người trước mặt không hề có ý xấu với cô, cô nhẹ nhàng cười gật đầu cảm ơn anh rồi đi về phía đó.
Khi Trác Nhất Thành quay lại đã bị Giản Trung Khúc vịn vai hỏi:
"Nói gì với con nhỏ đó vậy?"
Trác Nhất Thành hất nhẹ tay hắn xuống, trầm giọng trả lời:
"Bảo em ấy đến kia ngồi, mày tính cứ để em ấy đứng ở cửa mãi sao?"
Giản Trung Khúc không biết sao Trác Nhất Thành lại cho chuyện bao đồng như vậy, hắn hắng giọng nói:
"Thì liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cuoi-cung-cua-em/2865787/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.