Sáng sớm Giản Trung Khúc đã chạy qua phòng tìm Triệu Huyền Vi, đêm qua sau khi bẫy mẹ mình thành công, Giản Trung Khúc cũng mon men lên phòng tìm cô, đứng trước của phòng cả nữa tiếng vẫn, năn nỉ hết lời bên trong vẫn im thin thít. Hắn đành ngậm ngùi trở về phòng mình. 
Không may cho Giản Trung Khúc, sáu giờ sáng hắn đã canh trước cửa phòng của Triệu Huyền Vi chỉ đợi cô bước ra là có thể bắt người lại... Nhưng hắn đợi đến gần chín giờ, vẫn không thấy được cái bóng của cô. 
Hắn xuống nhà nhìn mẹ Giản đang nhàn nhã uống trà vội vàng hỏi: 
"Mẹ... Vi Vi đi đâu rồi?" 
"Sao mà mẹ biết được... Vợ tương lai của con mắc gì hỏi mẹ..." Mẹ Giản liếc hắn một cái, khinh thường mà trả lời. 
"..." 
Giản Trung Khúc chỉ biết câm nín nhìn bà, hắn gọi cho cô mấy cuộc cô vẫn không nghe máy, nghĩ lại hắn mở định vị lên tìm cô... Lần trước nhờ định vị được gắn trong đồng hồ đeo tay mà ở khách sạn hắn cứu được cô một lần, nghĩ lại hắn còn thấy sợ... Lần này hắn không tìm thấy cô trong lòng càng khó chịu hơn cả, hắn có cảm giác sợ hãi vô cùng... Rốt cuộc là vì sao hắn cũng không biết, chỉ biềt là hắn mong muốn gặp cô ngay lập tức. 
Giản Trung Khúc tra địa chỉ định vị thì phát hiện nơi cô đến không ngờ lại là cô nhi viện Thiên Sứ... 
Hắn ngờ ngợ hỏi mẹ Giản: 
"Mẹ... Mười năm trước mẹ nhận nuôi Vi Vi ở Cô nhi viện nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cuoi-cung-cua-em/2865702/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.