Hắn thích thú nhìn côkhông đuổi kịp, càng thích thú hơn khi chạy ra phía biển, nước biển lành lạnhtạt lên bắp chân, cảm giác khoan khoái dễ chịu như xua đi cái nóng bức của ngàyhè. Những đợt sóng đang cuộn tới, giống như bàn tay dịu dàng vuốt ve đôi chân.Hắn đứng đó, yên lặng cảm nhận sự rung động của nước biển.
Cô nhào tới, đâm sầm vàongười Tiểu Vũ, bám chặt cánh tay hắn, sau đómới thở phào, chống hông đứng cạnh. Bất chợt An An thấy mình giống như đứa trẻchưa từng thấy biển, mỗi khi có con sống ập tới cô lại nhảy lên, “Nhảy sóngđi..còn kéo hắn lại để đợi những con sóng kế tiếp.
Dường như niềm vui của côđã tràn sang hắn, lâu lắm rồi Tiểu Vũ không cười vui vẻ như thế này, mồi lần ởbên cô cảm giác thật khác.
An An bám vào vai hắn,thở hổn hển vì mệt. Đợi đến khi lấy lại sức cô mới buông tay ra, tiến thêm mộtchút nữa. Hắn vội kéo tay cô lại, vì sợ đi quá xa, cô quay đầu mỉmcười tỏ vẻkhông sao.
Rồi cô đứng trước mặthắn, hít một hơi thật sâu, dang rộng đôi tay, ngả đầu về phía sau như muốn lặnglẽ đón lấy màn đêm.
Hắn bước tới cạnh, nghecô thì thầm: “Biển đêm tuyệt quá, nhắm mắt thế này không chỉ cảm nhận được sựmênh mông của biển cả mà cậu còn có thể nghe thấy âm thanh của gió”, nói xongcánh tay càng dang rộng hơn.
Tiểu Vũ bắt chước theocô, nhưng ngoài tiếng sóng vỗ rì rào ra, bên tai hắn chỉ vọng lại hơi thở củaAn An.
Giọng cô nhẹ nhàng truyềnđến bên tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-chet-tiet-su-diu-dang-dang-ghet/3164500/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.