Không biết mình về kháchsạn bằng cách nào, An An
gồi trên giường đầu ócvẫn còn trống rỗng. Mọi thứ diễn ra như một giấc mơ, nhưng những rung cảm vàhồi hộp ban nãy lại quá chân thực. Bất giác cô đưa tay lên môi mình, cảm giácmềm mại của đôi môi hắn khiến trái tim cô vẫn đang loạn nhịp.
Cô ngây ngất ngả ragiường, nhắm mắt lại, tâm trí hỗn loạn, nh tới ánhmắt hắn lúc kiềm chế dục vọng, cô biết Tiểu Vũ rất khổ sở, chấp nhận sự giày vòđến vậy đơn giản chỉ vì cô. Hắn luôn nói không quan tâm đến người khác, nhưnglần nào cô cũng ngạc nhiên khi phát hiện ra sự dịu dàng chu đáo của hắn, nótình cờ lặng lẽ vây lấy tâm trí An An, xâm nhập vào tâm can khiến cô đắm chìmkhông cách nào thoát ra được.
Ông trời ơi, cứu tôi với!Phải làm thế nào đây mới có thể yêu hắn, mới có thể đáp ứng những điều hắnmuốn? Đôi chân mệt mỏi, tự ôm lấy mình, nhìn ra phía biển thămthẳm ngoài xakia, cô rất muốn toàn tâm toàn ý đáp lại tình cảm của con người này, nếu như thậtsự có thể, cô sẽ dành cho Tiểu Vũ nhiều yêu thương hơn để bù đắp lại những tìnhcảm mà hắn đã mất đi trong quá khứ.
Trong khoảng thời giannày hãy lãng quên tất cả mọi thứ, đây là Đại Liên, nơi thuộc về hắn và cô. Đừngnghĩ đến những trách nhiệm đáng ghét kia, hãy cứ vui vẻ sống hết một tuần này,mặc cho tương lai xảy ra bất cứ chuyện gì.
Trong bóng tối An An nởnụ cười kiên định, vứt bỏ muộn phiền, đây là hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-chet-tiet-su-diu-dang-dang-ghet/3164502/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.