“Còn chưa xuống? Cậu mà xuống muộn, bà đây lột da cậu rán lên ăn!
Cho cậu 1 phút, cậu nhanh chóng xuống đây!”
Lam Nhạn quát xong, trực tiếp ngắt máy.
Tiêu Mộng sững người, vừa nghĩ tới tính tình nóng nảy của Lam Nhạn, cô lập tức cầm túi chạy ra ngoài.
Thời gian còn lại, Trần Tư Khải cố ý vùi đầu làm việc, không cho bản thân suy nghĩ linh tinh chút nào nữa, dùng công việc phiền toái mà số lượng kinh người triệt để vùi lấp thời gian của mình.
Tới khi anh ta vươn vai, xử lý xong công việc hiện có, ngẩng đầu lên thì đã là 11 giờ 40 phút.
“Ô, đã muộn thế này rồi, nên đi ăn đã.”
Trưa nay không có hẹn, không bằng gọi Tiêu Mộng đi ăn cá.
Anh ta biết một quán chuyên món cá cao cấp, trong quán còn có hồ câu cá, cành liễu lả lướt, lá sen dập dờn, là một nơi rất đẹp, rất yên tĩnh.
Chắc là Tiêu Mộng sẽ thích nơi như thế, ai bảo cô ham chơi cơ chứ.
Trần Tư Khải nhìn cốc nước dưới sàn, anh ta không nhịn được mà day huyệt thái dương, khẽ cười.
Ôi trời ơi, cái tính tình này của mình… Sao mà vừa rồi lại có thể đè xuống lửa giận chứ?
Một chiếc cốc nước cũng có thể khiến anh ta bộc phát như thế.
Tiêu Mộng, sự nhẫn nại của tôi thật sự càng ngày càng tốt hơn rồi.
Bỏ đi, lát nữa còn phải bịa lời nói dối cẩn thận với Tiêu Mộng, giải thích xem vì sao chiếc cốc lại vỡ nữa.
Ăn cơm lại thêm nhận lỗi, ý này khá hay.
Trần Tư Khải vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064482/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.