Tiêu Mộng cúi người, híp mắt khua tay chào Trần Tư Khải ở trong xe.
Trần Tư Khải cười lạnh.
Tạm biệt cái gì mà tạm biệt, anh ta không nói tạm biệt, cô định đuổi anh ta thế nào?
Trần Tư Khải tháo dây an toàn, xuống xe, đi tới trước mặt Tiêu Mộng.
Hành động này của anh khiến hai cô gái giật mình.
Tiêu Mộng còn sợ tới mức hít sâu một hơi, cả người ngửa về sau, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt lạnh lùng kia của Trần Tư Khải, lắp bắp nói:
“Anh, anh, anh muốn làm gì?”
Lam Nhạn từ từ nâng cằm mình lên, trời ạ, người đàn ông này cao thế!
Dáng người khỏe khoắn đẹp quá!
Nhìn như này, vai của anh ta rất rộng, rất rắn chắc, chắc là có rất nhiều cơ.
Eo rất thon, mặc đồ thoải mái, có thể thấy được chiếc bụng phẳng của anh ta.
Ôi, chân dài quá, thẳng tắp, càng nhìn càng đẹp trai.
A a a a, làm sao đây, cô ta thật sự bị hút hồn rồi!
Lam Nhạn nắm hai tay, gần như dùng ánh mắt sùng bái mà nhìn Trần Tư Khải.
Trần Tư Khải gật đầu khách sáo với Lam Nhạn, hơi nhếch khóe môi, coi như là đã nở nụ cười khá dịu dàng, còn rất lịch sự mà duỗi tay về phía cô ta, nói:
“Xin chào, tôi là ông chủ của Tiêu Mộng, Trần Tư Khải. Nên gọi cô thế nào đây?”
Suýt chút nữa Lam Nhạn ngất đi.
Trời ạ, đây là Trần Tư Khải!
Tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Nhất!
Là nhân vật truyền kỳ kia!
Lam Nhạn nhanh chóng lau tay lên quần áo, giơ ra, khẽ nắm tay Trần Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064483/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.