Tiêu Mộng cầu xin tha thứ: “Ván đầu tiên đừng tính được không? Từ ván này lại bắt đầu tính, có được không?”
Trần Tư Khải nhoẻn miệng cười: “Được thôi, nhường em đấy.”
Tiêu Mộng vì biểu thị cảm ơn, lập tức nói một câu khiến bản thân cô cũng có thể tự chôn mình: “Cảm ơn cảm ơn, anh yên tâm, sau đây tôi sẽ nghiêm túc thực hiện.”
Kết quả…
Thật sự bi thảm.
Ván thứ hai…Tiêu Mộng lại thua rồi.
Trần Tư Khải khích tướng: “Thế nào? Theo tính cách của em, em sẽ không lại cầu xin lần nữa, để ván này cũng không tính đi?”
Tiêu Mộng cắn môi.
Xấu xa, anh biết rõ còn hỏi, mình thật sự định làm vậy…
Nhưng Trần Tư Khải hỏi vậy….
Cô ngược lại ngượng ngùng, chỉ có thể kiên trì nói: “Hừ! Ai sợ ai? Dù sao hai chúng ta cũng không có bí mật gì! Cởi thì cởi!”
Trong sắc đêm, dưới ánh đèn đường rực rỡ.
Vì mong đợi, con ngươi Trần Tư Khải bắn ra tia sáng xanh tham lam.
Hahaha, sắp được nhìn thấy dáng vẻ bikini của cô nhóc này rồi…
Kết quả…
Điều khiến Trần Tư Khải rớt mắt kính là…
Tiêu Mộng không cởi váy, trực tiếp tuột quần lót nhỏ bên trong xuống.
(⊙_⊙)
Cô quả thực cũng cởi một cái.
Mà anh, cũng quả thực không nhìn thấy gì cả…
Cho nên nói đừng xem thường bất kỳ sinh vật nào, sinh vật có ngốc thì cũng có con đường sinh tồn của mình.
Tiêu Mộng cũng cảm thấy cách làm này của mình cực kỳ thông minh, cô lắc lắc quần nhỏ, tùy ý cười nói: “Trần tổng, ý đồ xấu của anh không đạt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064466/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.