Phương Ý Hàm gật gật đầu, sau đó sống lưng cứng đờ, lên lầu.
Có ai biết, bên ngoài hoa lệ, bên trong giấu nước mắt?
*********************************************
Trần Tư Khải để điện thoại xuống, trực tiếp ấn nút tắt máy,
Vì không để cho ai quấy rầy anh, anh làm như vậy cũng bớt việc.
Nhìn Tiêu Mộng vì muốn một cành hoa sen mà kích động thành vẻ vui sướng hoa chân múa tay như vậy,
Trần Tư Khải cũng cảm thấy buồn cười.
Đứng bên cạnh bờ, hơi ngả người về phía trước,
Lập tức bắt được cành hoa sen kia,
Sau đó, trong tiếng hoan hô của Tiêu Mộng,
Hoa sen rơi vào tay Tiêu Mộng.
Tiêu Mộng chôn khuôn mặt nhỏ vào trong hoa sen hít hà,
Híp mắt, cười hì hì nói: “Oa, mùi thật là dễ ngửi… nhàn nhạt, làm tôi nghĩ đến bánh ú.”
“Bánh ú? Tôi cũng quên có mùi vị gì rồi.”
Trần Tư Khải cười khổ một tiếng.
Từ nhỏ một ngày ba bữa của anh, đều là dựa theo sắp xếp tinh tế của chuyên gia dinh dưỡng,
Ba anh đối với ẩm thực của người con độc nhất là anh, vô cùng xem trọng.
Phàm là thứ không dinh dưỡng, tất cả đều không cho anh ăn.
Cái thứ bánh ú này…
Hình như đã rất nhiều năm chưa từng được ăn rồi, lại sống ở nước ngoài rất nhiều năm.
Sao có cơ hội ăn được thứ thực phẩm thuần trong nước được chứ?
Trần Từ Khải chỉ là thuận miệng nói, Tiêu Mộng đã cảm khái.
“Ai nha, Trần tổng à, tôi hoàn toàn không hâm mộ người có tiền như anh nữa rồi.
Tôi trước đó luôn cùng với em gái phàn nàn,
Vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064465/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.