Ngày hôm đó, Tống Giai Hòa không về thẳng nhà mà đến một cửa hàng tiện lợi ở con đường phía sau trường học, dùng số tiền tiêu vặt còn lại của mình mua một cây xúc xích, một hộp mì cùng với một chiếc bánh sandwich.
Từ lúc quyết định giảm cân tới giờ, trong việc ăn uống cô cũng ăn kiêng ít nhiều.
Rõ ràng biết bây giờ dạ dày đã không còn chứa nổi nhiều đồ ăn như vậy nữa nhưng cô vẫn mua một đống lớn.
Dường như vì cố tình không muốn gặp Thẩm Vị, Tống Giai Hòa ngồi ở cửa hàng tiện lợi ăn hết đồ ăn, lại đợi thêm một lúc, đến khi dòng người trên phố dần tản đi, nhân viên cửa hàng tiện lợi chuẩn bị thay ca tối, cô mới chậm rãi bước trên con đường về nhà.
Hơn chín giờ, các ông bà tản bộ trong tiểu khu đã về nhà, bên tai thường vang lên vài tiếng chó sủa, nhưng lại không biết phân biệt phương hướng nào.
Tống Giai Hòa bước đến cửa nhà, dùng chìa khóa cảm ứng mang theo mở khóa, vừa mở cửa liền bị một bóng đen dựa vào trong cánh cửa dọa cho mất hồn.
Chuỗi chìa khóa rơi xuống đất.
Nghìn phòng vạn phòng cũng không trốn được, cô nhặt chìa khóa lên cầm chặt trong tay, cúi đầu không dám nhìn anh: “Mình đi lên đây.”
“Lúc nãy tôi nhìn thấy cậu rồi.” Thẩm Vị duỗi cánh tay cản cô lại, đi thẳng vào vấn đề: “Nói đi, nghe được gì rồi?”
Tống Giai Hòa mím môi lắc đầu: “Mình chỉ đi ngang qua thôi, không nghe thấy gì cả.”
Thẩm Vị cười cười, kéo dài âm cuối: “Thế à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/strawberry-vi-mua-he/481991/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.