Trời đã sáng.
Tôi tỉnh dậy thì thấy mình đang ở nhà.
Và điều đặc biệt hơn cả là...
Kumino đang ở cạnh tôi
Tôi xem kĩ lại xung quanh. Đây không phải là nhà tôi, mà là nhà của Kumino. Cô ấy đang ngồi ngủ dưới sàn, người tì vào thành giường, tay quàng lên tấm chăn. Có lẽ sau khi tôi ngất chiều qua, Kumino đã đưa tôi về đây, rồi lại còn nhường giường cho tôi nằm nữa. Thật là một cô gái tốt bụng, nhưng việc này cứ làm tôi thấy áy náy làm sao! Dù sao thì, đây đúng là thiên đường. Ở khoảng cách này, tôi có thể quan sát được cận cảnh gương mặt của Kumino. Đôi môi mềm mại, mi mắt cong, làn da trắng nõn nà, mái tóc đen dài bóng mượt đến tận hông, đây quả là một mỹ nhân có thể khiến bất cứ chàng trai nào siêu lòng khi gặp mặt. Bất chợt, ý nghĩ hôn trộm hiện lên trong đầu tôi. Nhưng không thể, dù Kumino có ngủ say tôi cũng không dám, bởi lá gan của tôi nó không lớn đến vậy. Tôi gọi Kumino dậy:
"Kumino, Kumino."
"Ấc." - Cô ấy giật mình.
Nhìn gương mặt ngái ngủ của Kumino thật là dễ thương. Cô ấy nhìn tôi, đỏ mặt, rồi cuống cuồng chạy ra khỏi phòng. Tôi định bật dậy, nhưng người đau ê ẩm. Kumino vào trong phòng vệ sinh, có lẽ là để đánh răng rửa mặt, chải lại tóc, thay quần áo, tôi đoán vậy vì Sora cũng hay làm thế. Và tôi nghe thấy tiếng bếp ga bật, tiếng dao băm trên thớt,... Một lúc sau, Kumino bưng một bát cháo vào phòng. Cô ấy mặc một chiếc váy dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/spino-suc-manh-thuong-co/60190/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.