Từ xa Á Kha Lạp đã thấy căn biệt thự Hồng Phong hôm nay khác lạ. Nhưng cô không tò mò gì cả. Vì cô biết bố sẽ bày trò gì đó.
Cô hạ cửa kính xuống, đưa tay ra đón gió thanh mát quen thuộc mà một tháng mình chưa gặp lại.
Thượng U thấy xe về tới cổng, xe còn chưa chạy vào sân nhà thì ông đã hấp tấp đi xuống các bậc thềm rồi tiến tới trước.
Năm phút sau cô đã đặt chân xuống bãi cỏ xanh trước cửa nhà. Cô mặc một chiếc váy dài hai dây hở lưng màu xanh ngọc trơn. Độ dài váy tới mắt cá chân, bó sát người. Mái tóc màu nâu chocolate được uốn lượn sóng với độ dài tới eo. Cô trang điểm nhẹ nhàng và đeo cặp mắt kính đen. Nhưng điều đó cũng không phong ấn được sắc đẹp có một không hai của cô.
Nhìn thấy tiểu Lạp, Thượng U nhanh chóng tới gần ôm chầm lấy. Gương mặt thể hiện rõ sự vui mừng chào đón cô về.
"Cuối cùng con cũng về rồi! Làm ta lo lắng quá!"
Cô vỗ nhẹ lưng bố rồi hỏi:
"Bố có phải làm quá rồi không?"
"Quá gì chứ! Bố mới làm nhỏ thôi đó, mọi người ở đây toàn là người quan trọng trong nhà mà thôi!"
Ông buông cô ra, đứng sang bên cạnh. Mọi người đứng ở đó cũng phải trên dưới ba chục người. Họ thấy lão đại đã đứng sang một bên, cho thấy hai bố con đã nói chuyện với nhau xong. Họ liền cúi đầu chào và hô lớn:
"Mừng tiểu thư Á Kha Lạp trở về!"
Á
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-van-dap-thi-vo-anh-van-la-em/3034471/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.