"Vừa hay! Nó rất hợp với cô."
Anh đeo xong khoé miệng cong lên mỉm cười nhìn cô. Cô thấy anh nhìn đắm đuối mình như vậy liền rụt chân lại và né tránh ánh mắt của anh.
"Thả... thả tôi ra được rồi chứ?"
"Được rồi! Tôn Niêm, mở cửa."
Tôn Niêm liền làm theo. Anh vừa tắt khoá cửa, cô liền mở ra vội chạy đi. Cô xách giày và váy chạy thẳng không dám quay đầu lại nhìn.
Anh Hầu vẫn để cánh cửa mở mà nhìn cô đi xa dần. Một lúc lâu Hạo Từ lên tiếng hỏi anh đi được chưa anh mới chợt tỉnh mà ra hiệu cho xe đi.
Á Kha Lạp đi một đoạn xa mới dám đi chậm lại rồi quay đầu nhìn. Cô thấy chiếc xe đã đi mới thở phào nhẹ nhõm.
"Cuối cùng cũng thoát!"
Cô dựa vào tường, đưa chân ra ngó nhìn cái lắc cô cho là xui xẻo ngày hôm nay. Cô lắc nhẹ chân cho chuông kêu. Nghe được âm thanh trong trẻo và thanh thoát của lắc chuông cô cảm thấy cũng coi như mỹ mãn. Sau đó cô tiếp tục xách giày và váy về nhà.
Tại nhà Á Kha Lạp.
Sau khi Tam Cực và Dư Anh về nhà. Hai người nhanh chóng chạy nhanh vào nhà xem Á Kha Lạp đã về chưa. Họ kiểm tra hết tất cả các phòng trong nhà đều không thấy đâu.
Hai người cảm thấy lần này lớn chuyện rồi. Ngay lập tức mỗi người lái một con xe môtô SUTER RACING MMX 500 phóng nhanh đi tìm cô về.
Hai người lái với tốc độ 240km/h tới toà nhà Bách Liên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-van-dap-thi-vo-anh-van-la-em/3034472/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.