An Chi Dư âm thầm quan sát đối phương, tóc ngắn màu đen, dáng người hơi mập, bên cạnh chiếc điện thoại đặt trên bàn là cặp kính vừa tháo ra để lau nước mắt.
Là người này sao?
An Chi Dư có chút không tin, nhưng người này vừa rồi thật sự đã gọi "Cận Châu", còn nói "không nên làm phiền anh"...
An Chi Dư vừa nghĩ đến đủ khả năng khác nhau, ánh mắt vẫn không rời khỏi đối phương.
Cho đến khi đối phương đeo kính trở lại, đứng dậy khỏi ghế.
Khi ánh mắt họ chạm nhau, An Chi Dư khẽ chớp mi, nhưng chưa kịp tránh ánh mắt đó thì đối phương đã vội vã cầm lấy áo khoác và túi xách trên ghế rồi đi.
Vội đến nỗi còn bỏ lại cả chiếc kính trên bàn.
Khi cô ta quay lại, An Chi Dư nhìn thấy chiếc áo khoác của đối phương, biểu tượng trước ngực khiến cô sững sờ vài giây.
Cô lại vì một tiếng "Cận Châu" mà xem một sinh viên như đối thủ giả tưởng của mình!
Nên nhẹ nhõm hay là tự cười mình quá đa nghi đây?
An Chi Dư thở ra một hơi, cầm điện thoại lên muốn xem giờ, mới phát hiện có một tin nhắn chưa đọc.
Cận Châu: [Em ở dưới lầu à?]
An Chi Dư nhíu mày: [Sao anh biết?]
Cận Châu chuyển tiếp cho cô bức ảnh cô vừa đăng lên trang cá nhân.
Đã có thời gian xem trang cá nhân của cô, có vẻ như không bận.
An Chi Dư đứng dậy khỏi ghế, đi đến cửa, vừa đặt tay lên tay nắm cửa kính, thì cửa đã được mở từ bên ngoài.
An Chi Dư theo phản xạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trieu-diu-dang-uc-that-nguyet/5009527/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.