*Phịch.
Trần Khải bị Thiết Cảnh Ưng ném vào một căn phòng tối tăm, chỉ le lói chút ánh sáng nhỏ nhặt. Phảng phất bên cánh mũi là mùi hương nồng nặc của thuốc lá.
Phía trước gương mặt sợ sệt của Trần Khải chính là sắc vóc hiên ngang, tàn khốc của một người đàn ông bao trùm bởi một tầng hàn khí.
“Các người là ai? Sao lại bắt tôi chứ hả?”
Vừa rồi hắn ta đang mải mê đắm chìm trong xới bạc tại một casino lớn thì bất ngờ bị một nhóm người mặc đồ đen, sắc mặt bậm trợn xông thẳng vào bắt giữ.
Trong tay họ còn có súng cứ dí sát bên lưng, cứ thế Trần Khải đã bị đưa thẳng đến căn phòng đáng sợ này mà vẫn chưa hề biết được lí do.
Mặc kệ vừa rồi Trần Khải đã hỏi gì. Lúc này, Thiết Cảnh Ưng đã bước tới, cung kính cúi đầu trước người đàn ông ấy, nói:
“Lão Đại, em tìm thấy hắn trong casino nên lập tức đưa người về đây trình diện. Không biết tiếp theo Lão Đại có điều gì cần sai khiến?”
“Tất cả ra ngoài, đóng cửa. Không có lệnh của tôi, bất cứ ai cũng không được vào.”
Câu nói đầu tiên của người đàn ông ấy vang lên đã khiến Trần Khải kiêng dè. Sau đó, toàn bộ đàn em của anh lập tức rời khỏi, cửa phòng sau khi đóng kín chỉ còn lại hai người đàn ông bên trong.
Lúc này, Trần Khải lại dè dặt lên tiếng:
“Rốt cuộc tôi có ân oán gì với anh, sao lại bắt tôi tới đây?”
Huyết Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-hoan-doi-ngot-ngao-rieng-em/2631259/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.