Mặc dù không quá say, nhưng khi ngã vào vòng tay mỹ nữ rồi thì không say cũng phải giả vờ như say.
Làm hại Châu Tử Du phải khó nhọc biết bao nhiêu mới dìu được người đàn ông ấy lên tới phòng ngủ. Bỏ anh nằm xuống giường rồi, cô liền đưa tay lau mồ hôi mỏng trên trán, miệng nhỏ thở phào một hơi như vừa trút được gánh nặng trên vai.
“Anh làm gì mà uống nhiều vậy? Cơm tối cũng không về ăn.”
Cô nàng buồn bực, buông lời chất vấn trong hờn dỗi, nhưng vừa dứt câu thì cánh tay nhỏ đã bị người đàn ông kia nắm lấy, anh kéo một phát khiến Châu Tử Du cứ thế ngã lên người anh.
“Huyết Ảnh Long, anh lại muốn bày trò gì nữa?”
Châu Tử Du lập tức không vui, ngẩng mặt lên nhìn người đàn ông, đanh giọng hỏi anh, nhưng Huyết Ảnh Long chỉ cười, sau đó ngang ngược dang chân lên quấn lấy cặp chân thẳng tắp của cô, xoay người 180 độ nằm nghiêng qua một bên, tùy tiện chiếm giữ người con gái bé nhỏ ấy trong lòng.
“Sao lúc nào em cũng hung dữ với anh hết vậy Du Du? Hay em thử một lần nói ngọt ngào với anh xem.”
“Tại sao phải ngọt ngào với anh, trong khi anh không bao giờ ngoan ngoãn với em.”
“Xì… Đàm Mộng Uyên mở miệng ra là cứ như rót mật vào tai, anh thấy em nên học hỏi một chút ở cô ấy. Dù sao bọn đàn ông tụi anh vẫn thích nghe lời đường mật hơn mà.”
Người ta thường nói, những phát ngôn khi say đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-hoan-doi-ngot-ngao-rieng-em/2631261/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.