Thanh Hề nghiêng đầu, có chút kinh ngạc nhìn Nhị phunhân.
Nhị phu nhân thấy thế nói với vẻ khó xử: “Ta bắt đầuquản lý chuyện nhà, sợ nhất là người khác nói ta đối xử không công bằng, cònthỉnh đại tẩu thông cảm.”
Thanh Hề nghe thế hiểu ngay, nhưng chỉ không ngờ Nhịphu nhân tìm nàng để nói trực tiếp. Nếu đổi lại là người khác, chắc không nóithẳng như thế.
Nhị phu nhân này ngày thường chất phác không khéo léo,Thanh Hề không thể ngờ có lúc cô ấy lại xử lý đâu ra đấy thế này
Thật ra cũng là vì Thanh Hề ít nói chuyện với Nhị phunhân nên không được biết con người cô ấy. Cô ấy chịu khổ từ nhỏ, một tay quánxuyến việc nhà, tiết kiệm ăn vào máu. Quốc công phủ nhiều khách khứa, ngàythường còn phải giữ thể diện của Quốc công phủ, thế nên tiền thu vào cũngnhiều, mà tiền chi ra cũng lắm, chẳng mấy chốc bọn trẻ sẽ lớn, trai lấy vợ, gáigả chồng, đến lúc đó lại phải tiêu tốn rất nhiều tiền, Nhị phu nhân bắt đầutiết kiệm vì tương lai ngay từ lúc này.
Thêm nữa là Nhị phu nhân quản lý việc nhà, nhưng xuấtthân kém sợ không có uy với người khác, vì vậy nhất định phải làm gương tốt,công bằng mọi chỗ, để người khác không thể nói được tiếng nào, thế mới làm đượcviệc. Khai đao với Thanh Hề tất nhiên là có sức thuyết phục nhất.
Thanh Hề tuy không đoán được tâm tư của Nhị phu nhân,nhưng cũng không định làm cô ấy khó xử, liền trả lời Nhị phu nhân: “ừ, đúng làem không tốt, Quốc công gia mang từ phía Nam về ít vải tốt, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/57056/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.