Khi Thanh Hề từ chỗ Thái phu nhân trở về Lan HuânViện, nữ chưởng quỹ của Vân Thường Phường đã cùng hai thợ may đợi sẵn, “Phunhân vạn phúc.”
Thanh Hề thấy chưởng quỹ kia trang điểm nhã nhặn,ngoại hình gọn gàng sạch sẽ, khoảng ba mươi tuổi, sắc mặt tươi cười cung kínhnhưng không hèn mọn, nàng thấy rất có thiện cảm.
“Chờ lâu không?”
“Cũng vừa mới tới, thủy tiên của phu nhân chăm sócnhìn thật có hồn, đóa hoa cũng lớn, nhưng ngạc nhiên nhất là thời điểm này lạichăm sóc được hoa trà nở kiều diễm như thế, hoa tượng của quý phu thật có khảnăng.” Chưởng quỹ Vân Thường Phường cười nói.
Thanh Hề thấy Hoàng chưởng quỹ nói chuyện khéo léo,lúc nào cũng tươi cười, bèn mời vào phòng trong, nếu may áo xuân, tất nhiên làphải cởi áo để lấy số đo chính xác, phòng trong ấm áp hơn, thế nên mới mời vào.
Hoàng chưởng quỹ cũng từng làm thợ may, liền cầm thướcdây tự tay đo cho Thanh Hề, sau khi nàng cởi áo ngoài, lớp quần áo mỏng manhcòn lại không che được dáng người đầy đặn gợi cảm, Hoàng chưởng quỹ không kiềmchế được nói: “Dáng người phu nhân thật đẹp, đúng là giá áo trời sinh, mặc gìcũng đẹp.”
Thanh Hề nhìn xuống ngực mình đỏ mặt, so với nhữngngười khác thì đúng là ngực nàng có đầy đặn hơn.
“Tôi có mấy kiểu xiêm y này, phu nhân mặc vào nhấtđịnh đẹp nổi bật.” Hoàng chưởng quỹ đưa quyển vở vẽ các kiểu dáng xiêm y vẫnmang trong người ra cho Thanh Hề xem.
Hoàng chưởng quỹ chỉ vào một bộ xiêm y mùa xuân có vạtáo giao nhau.
“Cổ áo này hình như hơi thấp?” Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/57055/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.