Tôi ngồi trong căn phòng của công ty, buổi diễn kết thúc cũng đã tám giờrồi, tôi chui vào nhà vệ sinh hì hục cọ rửa những vết mực trên mặt,nhưng vì chất lượng mực quá tốt nên rửa đến mấy lần nước mà vẫn cứ thấymặt bẩn bẩn thế nào ấy. Tôi nghe thấy tiếng cười của Lâm Tiểu Hân, cô ấy nói: "Tiểu Cường, rửa như thế thì khó sạch lắm, lấynước nóng rửa xem."
Tôi quay lại nhìn Tiểu Hân, vết mựctrên mặt tôi đã sạch đi phần nào nhưng vẫn còn hiện từng đường nét củacái đế giầy trên mặt. Tiểu Hân cười mà như không cười bảo tôi: "Quaphòng làm việc của tôi đi, bên đó có nước nóng."
Lần đầu tiên tôi đến văn phòng của Tiểu Hân, một phòng đơn không rộng lắm, cô ấy lấy một chậu nước nóng, đưa cho tôi một cái khăn mặt trắng muốt, tôi hơi trùtrừ, sợ làm bẩn mất cái khăn trắng.
"Mau rửa đi!" Cô ấy giục tôi.
Tôi vục đầu vào nước kì mấy dấu mực hằn trên mặt, cái khăn mặt trắng đúnglà đã hơi ngả màu, tôi lấy làm ái ngại đưa trả cho Tiểu Hân, cô ấy nhậnlấy rồi nói: "Sao cậu rửa chẳng cẩn thận gì cả, còn bao nhiêu chỗ chưasạch kia kìa!"
Cô ấy lấy khăn lau giúp tôi những vết bẩn còn sót lại, tôi ngồi im trên ghế, có cái gì đó thật ấm áp đang dângtrào trong tận đáy lòng tôi, không nhớ đã bao lâu rồi tôi không xúc động thế này.
Tiểu Hân nhúng khăn vào chậu nước, vừa vò khăn vừa nói với tôi: "Lần này thì sạch rồi."
Tôi nhẹ nhàng nói: "Chị Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nhu-tieu-cuong/2511622/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.