Edit: Bạn Chang Chăm Chỉ
An Tuyệt bị hai gã sai vặt một trái một phải đỡ lên từ trên mặt đấy, lảo đảo lắc lư được đưa â hướng cửa.
"Tiên sinh muốn đi đâu?" Gã sai vặt bên trái nắm cánh tay y, sợ hãi hỏi.
"Rời khỏi nơi này!" An Tuyệt một bên bỏ cánh tay ra ngoài một bên trầm giọng nói.
"Này...... Tiên sinh không cần làm khó chúng tiểu nhân" gã sai vặt bên hiển nhiên trầm ổn hơn một chút, gắt gao cầm lấy cánh tay An Tuyệt, có chút khó xử nói: "Lời công tử vừa mới nói ngươi cũng nghe thấy, nếu ngươi có nửa điểm sơ xuất chúng ta đều phải mang đầu đi thỉnh tội, càng đừng nói đến việc để tiên sinh đi mất."
"Chỉ là, nếu tiên sinh phải đi, ít nhất cũng phải chờ công tử trở về rồi nói sau" gã sai vặt bên trái lo sợ không yên cầu xin: "Xin tiên sinh thương xót, cho chúng tiểu nhân một con đường sống."
An Tuyệt tuy tung hoành sa trường nhiều năm, lúc đi theo Kỳ Quan Mục trên tay cũng dính không ít máu tươi của vô tội người, nhưng cũng có nguyên tắc của bản thân, nếu như không phải là chuyện không có cách khác, tuyệt không để bản thân liên lụy người vô tội. Bởi vậy, thấy hai gã sai vặt khó xử cầu xin, cũng không giãy giụa nữa, để bọn họ đỡ mình vào trong phòng.
"Tiên sinh nghỉ ngơi, chúng tiểu nhân ở ngoài cửa, có gì gọi một tiếng là được." Sau khi đỡ An Tuyệt đỡ lên giường, gã sai vặt trầm ổn ươn cúi đầu cung kính nói.
An Tuyệt quay đầu nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-ngoc-thanh-thu/1685913/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.