"Chúng ta về thôi, hôm nay em thích món gì nhất nào để anh nấu?" Văn Thành nhẹ nhàng hỏi, ánh mắt đầy ân cần, trong khi tay anh vẫn cầm túi xách của Gia Hân.
Gia Hân cười, như thể mọi món Văn Thành làm đều trở nên đặc biệt trong mắt cô. "Món gì cũng được, miễn là anh nấu thì em đều thích."
Văn Thành khẽ nhướng mày, một nụ cười dịu dàng thoáng qua môi. "Thế à, món gì cũng được à? Có vẻ anh phải nghĩ kỹ rồi đây."
Trên đường về, Gia Hân bỗng nghĩ đến một món ăn và nói khẽ, giọng có chút e dè. "Hay là hôm nay chúng ta làm món cuốn bánh tráng với thịt luộc và rau sống đi? Em thích món đó, nhưng hơi cầu kỳ, em sợ làm phiền anh."
Văn Thành bật cười, trong ánh mắt anh lấp lánh niềm vui nhỏ bé. "Em lo gì chứ, cứ để anh lo."
Ánh hoàng hôn dần buông xuống mảnh sân nhỏ trước nhà. Một bàn ăn đơn sơ, được Văn Thành chuẩn bị kỹ càng và sạch sẽ, tỏả ra mùi thơm dịu từ những đĩa thức ăn. Hai người Văn Thành và Gia Hân ngồi sát bên nhau. Trên bàn, một đĩa thịt ba chỉ luộc bốc khói, những lát thịt mỏng mềm mại như phô ra vẻ giản dị, mộc mạc của cuộc sống. Xung quanh là các đĩa rau xanh tươi xà lách, rau thơm, mùi tía tô, dưa lao, mỗi lá như một phần nhỏ của đất đai trù phú mà cả đời họ gắn bó.
Văn Thành ánh mắt đầy dịu dàng, anh cầm lấy lát thịt, nhẹ nhàng cuốn cùng bánh tráng và một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tu-tro-tan/3646871/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.