Trời trong xanh, gió thổi nhè nhẹ, những tán cây khế xào xạc như thì thầm cùng thiên nhiên. Văn Thành lái xe chầm chậm trên con đường quen thuộc dẫn đến nhà cô Thanh và chú Thắng. Anh đã chuẩn bị sẵn một món quà nhỏ, lòng háo hức nghĩ về niềm vui bất ngờ mà cô chú sẽ có. Nhưng dường như, hôm nay số phận đã định trước cho anh một điều bất ngờ khác.
Khi chỉ còn vài trăm mét nữa là tới nhà, Văn Thành chậm lại, đưa mắt nhìn xung quanh. Khung cảnh yên bình như vậy lại bị phá vỡ bởi một cảnh tượng trái ngược: một cặp đôi, một nam một nữ đang cãi nhau ở bên lề đường. Đôi mắt anh khẽ nheo lại, cố gắng nhận ra bóng dáng quen thuộc giữa họ. "Không phải là Quỳnh Trang sao?" – một luồng suy nghĩ thoáng qua tâm trí anh, khiến lòng anh trở nên bồn chồn.
Văn Thành hạ cửa kính xe, nghe thấy tiếng cãi vã rõ ràng. Giọng Quỳnh Trang vang lên, đầy mệt mỏi và quyết liệt.
"Anh thật sự mặt dày! Chúng ta đã chia tay rồi, sao còn tiếp tục làm phiền tôi?"
Người thanh niên kia, trong giọng nói hoảng hốt, vẫn níu kéo.
"Cho anh thêm một cơ hội nữa, được không? Anh biết mình đã sai"
Văn Thành ngồi trong xe, lặng lẽ quan sát. Anh không biết tại sao nhưng hình ảnh ấy, dù hỗn độn và khó xử, lại khiến anh thấy lòng mình nặng trĩu. Anh cảm nhận được nỗi đau của cả hai, mỗi người theo một cách khác nhau. Trong khoảnh khắc đó, Văn Thành nhận ra một điều: Tình yêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tu-tro-tan/3646872/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.