Cùng lúc đó, tại Nghệ An xa xôi một người tên Tâm khác đang đứng lặng im trước khung cửa sổ nhỏ. Màn đêm đã bao trùm lên vùng quê xa xôi, ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn trên bàn chiếu lên khuôn mặt trầm ngâm của anh, phản chiếu những suy tư đang chất chứa trong lòng. Bên ngoài, màn đêm sâu thằm như mở ra một thế giới khác, nơi mà những con đường mòn quanh co biến mất trong bóng tối và chỉ còn lại tiếng gió rít qua những hàng cây già cỗi.
Khung cảnh yên bình và lặng lẽ của ngôi làng dường như càng làm tăng thêm cảm giác cô đơn và nặng nề trong lòng Bính Tâm. Anh ngước nhìn bầu trời đêm, qua khung cửa sổ, nơi những vì sao lấp lánh như những giọt nước mắt của thiên nhiên, xa xăm và lặng lẽ. Bính Tâm cảm nhận được một sự mâu thuẫn trong lòng mình: sự yên bình của thiên nhiên xung quanh lại không thể xoa dịu nỗi bất an đang lớn dần lên trong anh. Đó không chỉ là nỗi lo về tương lai, mà còn là một cảm giác trống rỗng, như thể anh đang lạc lối giữa một vùng đất xa lạ mà không biết đâu là đường về.
Bên trong căn phòng nhỏ, Bính Tâm lặng lẽ bước về phía chiếc bàn gỗ cũ kỹ, nơi những trang giấy trắng vẫn nằm im lìm, chờ đợi những dòng chữ chưa kịp viết. Anh muốn viết, muốn giải tỏa những cảm xúc hỗn độn đang dồn nén, nhưng dường như ngòi bút không thể tuôn trào ra những gì anh thực sự muốn nói. Mọi thứ xung quanh, từ ánh sáng yếu ớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tu-tro-tan/3646865/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.