Một buổi chiều, khi ánh nắng cuối ngày còn vương lại chút ấm áp trên những tán cây, Trần Tâm bất ngờ xuất hiện trước cửa nhà Văn Thành. Khuôn mặt cậu lộ rõ vẻ lúng túng, dáo dác nhìn quanh như sợ bị ai đó phát hiện. Cậu khẽ gõ cửa, đôi mắt không giấu được sự căng thẳng. Khi Văn Thành vừa mở cửa, Trần Tâm liền bước vội vào, kéo tay Văn Thành ra góc khuất của căn nhà, giọng nói thấp hẳn, gần như thì thầm: "Chuyện hôm bữa em nhờ anh giúp đó, bây giờ chúng ta đi luôn đi."
Văn Thành thoáng ngạc nhiên trước sự vội vàng của Trần Tâm, nhưng chưa kịp hỏi điều gì thì đã bị cậu kéo đi.
Tuy nhiên, Gia Hân ở trong phòng khách nhìn ra với bản năng nhạy bén của một người vợ luôn lo lắng cho chồng, đã cảm nhận được điều gì đó không ổn trong dáng vẻ của Trần Tâm. Cô bước ra đứng chắn trước hai người, khi hai người có ý định rời đi đôi mắt nghiêm nghị nhìn Văn Thành, rồi quay sang Trần Tâm, giọng nói không giấu được sự quan tâm: "Đi đâu đó?"
Trần Tâm thoáng chốc lúng túng, ánh mắt cậu lướt nhanh giữa Văn Thành và Gia Hân, không biết nên bắt đầu từ đâu. Cậu không muốn làm phiền đến Gia Hân, nhưng trong tình huống này, không thể không để cô biết. Cuối cùng, cậu hạ giọng, nửa như thú nhận, nửa như mong tìm sự an ủi: "Thật ra là em muốn làm quen với một cô gái, thế nhưng không tài nào bắt chuyện với cô ấy được, nên nhờ anh Văn Thành giúp em chút."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tu-tro-tan/3646864/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.