Dương Hạ mệt mỏi mở mắt, bản thân anh cũng không biết mình do quá mệt mỏi mà đã ngủ được bao lâu rồi.
"BẢO BỐI.....!!!!!" Anh lập tức vùng dậy, hốt hoảng nhìn xung quanh căn phòng. Ánh đèn phòng ngủ vẫn còn được bật. Nhưng Hoa Bảo trong lòng anh đã không thấy đâu nữa.
Dương Hạ phút chốc rơi vào trạng thái hoảng loạn, anh chạy xuống giường, điên cuồng lao ra bên ngoài. Miệng không ngừng lầm bẩm "Bảo bối!!.....Bảo bối....em đâu rồi.......!!"
Người anh thương chỉ mới vừa về lại bên cạnh anh mấy tiếng trước, sao bây giờ đã không thấy đâu rồi. Không phải em ấy lại một lần nữa bỏ rơi anh chứ ? Dương Hạ sớm rơi vào hoảng loạn tột độ. Anh điên loạn đảo mắt tìm xung quanh, quên cả mang dép.
"Chồng ơi.....sao lại khóc rồi ?"
Giọng nói nhẹ nhàng từ đằng sau chuyền đến. Dương Hạ lập tức quay đầu. Anh thấy một bóng dáng nhỏ bé ngọt ngào, trên tay còn đang cầm bát cháo nóng hổi đi ra từ phòng ăn. Hoa Bảo đặt báo cháo xuống bàn bên cạnh, lại đưa mắt nhẹ nhàng nhìn người kia.
"Chồng không thấy em lên sợ sao ?!" Hoa Bảo cười thật tươi, em chạy lại ôm lấy eo Dương Hạ nũng nịu. Vừa rồi là do em thức dậy trước, lại phát hiện Dương Hạ đang ôm mình mệt mỏi ngủ bên cạnh. Khuôn mặt trong tiều tụy đi thấy rõ. Em sót lắm chứ! Lên mới cẩn thận dậy trước, định sẽ nấu cháo thịt bằm cho Dương Hạ ăn chút.
Dương Hạ lúc này trái tim treo ngược cành cây mới trở về chỗ cũ. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-mot-doi-chi-yeu-anh/2739039/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.