Quay trở về khoảng thời gian vài ngày trước đó, khi Dương Hạ còn đang chìm trong suy sụp, Tạ Mẫn là người trực tiếp báo cáo tình hình của Hoa Bảo cho anh. Thỉnh thoảng lại thấy một bé mèo trắng trắng nhỏ nhỏ đi xung quanh. Tuy anh biết đây ai mèo của cậu thiết niên Hoa Bảo kia.
Nhưng bây giờ không có ai chăm sóc vật nhỏ này, thật sự lo ngại nó sẽ chết mất. Tạ Mẫn xin phép Dương Hạ cho mình chăm sóc con mèo này. Lúc đó Dương Hạ chìm trong nỗi nhớ người yêu, làm quái gì quan tâm đến chuyện này.
Tạ Mẫn không phải người có tấm lòng nhân hậu, nhưng anh lại cực kỳ hứng thú với bé mèo trắng này. Vậy là anh mang nó về nhà mình luôn. Làm việc cho Dương Hạ một khoảng thời gian dài như vậy, tài sản của Tạ Mẫn cũng có thể xem là khổng lồ. Mà anh cũng sống trong một căn chung cư ở khu phố đắt đỏ.
Chuông Nhỏ vừa vào nhà mới liền cảnh giác cao độ, mấy ngày liền không cho Tạ Mẫn lại gần. Làm anh chỉ có thể cần thận đặc đồ ăn một chỗ sau đó ở một chỗ ngắm nhìn. Sau mấy ngày làm quen, Chuông Nhỏ dần có thiện cảm với con người tên Tạ Mẫn này hơn chút.
Vật nhỏ chủ động đến cọ cọ vào bàn tay anh, đưa bộ lòng trắng cho anh vuốt ve. Mà Tạ Mẫn cũng rất có thiện cảm với mèo nhỏ, dáng vẻ thật ngoan ngoãn nhút nhát, trông chỉ muốn ôm vào lòng mà bảo vệ. Nửa đêm mưa to có cả sấm chớp, Chuông Nhỏ run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-mot-doi-chi-yeu-anh/2739037/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.