Hoa Bảo đầu dây bên này khóc thảm thiết lắm cơ. Em cứ nấc lên từng hồi, giọng uất ức gọi Dương Hạ mau về với mình. Đã một khoảng thời gian quá dài Hoa Bảo không gặp anh rồi. Em chính là thật sự rất nhớ Dương Hạ. Cảm xúc nhất thời không kiềm chế nổi.
“Hức....Dương Hạ...tên xấu xa....hức....nhà...anh....còn không mau....mau...về với em.....oa!!” Hoa Bảo nói hết câu đã oà lên khóc thảm.
Dương Hạ bên này nghe trong điện thoại tiếng bảo bối của anh khóc không khỏi đau lòng vô cùng. Dù trong lòng đang nổi giận với em thể nào cũng sớm bay biến mất. Chỉ còn lại chút ngọt ngào nơi đầu tim.
“Bảo Bảo, em nói lại lần nữa, nói lại một lần nữa cho tôi nghe” . Dù bất ngờ trước thái độ này của Hoa Bảo, Dương Hạ vẫn không khỏi tâm trạng lập tức vui vẻ.
“Người ta nói....nhớ anh....thật sự nhớ anh...” Hoa Bảo giọng ngọt ngào, mềm mại như trêu đùa trái tim nam nhân đầu dây bên kia.
“Chồng ơi....em dọn chỗ này mệt quá.... muốn anh về dọn cho em cơ....” . Em ngồi cuộc tròn trên sofa, chán nản nhìn bãi chiến trường mình vừa tạo ra.
“Bảo Bối, em ngồi yên đó, tuyệt đối đừng đi lại lung tung, tôi lập tức về với em” . Dương Hạ nghe đến việc Bảo Bảo nhà mình phải dọn dẹp đống hỗn độn trong nhà không khỏi trái tim giật thót. Không may bảo bối của anh dẫm phải mảnh thủy tinh thì sao ? Đi đứng không cẩn thận vấp ngã thì sao ? Lỡ may đụng chúng cái gì làm đau bản thân thì sao ?
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-mot-doi-chi-yeu-anh/2738595/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.