Khuất Thiểm Sơn Trang
Lưng dựa núi, bao quanh là rừng trúc xanh biếc, xa xa là tiếng nước chảy róc rách trên gồ đá.
Trong sân, cây ngân hạnh thân cây vươn cao tỏa xuống bóng mát. Bên dưới kê một cái bàn trúc, lá ngân hạnh trong gió lay động, vài chiếc lá rơi xuống đất phủ xuống một mảng vàng rực.
Tiết trời đầu thu se lạnh, đứng một lúc liền làm hắn cảm thấy không thoải mái.
A Lan bên cạnh lên tiếng: "Công tử, vào trong viện thôi."
* * *
Túc Vương Phủ
Túc Hàm Ân vừa vào cửa, nô bộc canh cửa đã tiến lại, cúi thấp đầu, cung kính bẩm báo: "Vương gia, Lại bộ thượng thư - Tề đại nhân đến, đang ở chính phòng."
Bước chân thoáng thả chậm tốc độ, động tác chỉnh tay áo cũng chậm rãi. Y không đáp, chỉ hỏi: "Tùng Vận trở về chưa?"
Nô bộc đáp: "Tùng đại nhân đã trở về."
Túc Hàm Ân ừm một tiếng, sải bước đi về chính phòng.
Tề Diệu ngồi trên ghế, thấy y tới, lập tức đứng dậy, tiến tới trước mặt y, lộ ra khuôn mặt tươi cười, mười phần cung kính, hành lễ: "Tham kiến Túc vương."
Túc Hàm Ân nhìn cũng không nhìn một cái, một đường đi lại ghế.
Nụ cười trên mặt Tề Diệu không có thay đổi. Ánh mắt lại khẽ lay chuyển, lần nữa ngẩng đầu vẫn là khuôn mặt mười phần hòa nhã.
Túc Hàm Ân rót cho mình một ly trà, cười nói: "Tề đại nhân đa lễ rồi, mau ngồi."
Tề Diệu ngồi xuống.
Túc Hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-kiep-nay-cau-nguoi-che-cho/2978933/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.