Tố Khinh Ly từ trên lầu bước xuống, nhìn thấy A Lan đang đứng cùng thiếu niên một thân hoa phục đắt tiền, nhìn qua liền biết là con cháu nhà có gia thế. Nhưng sao nhìn thế nào cũng giống một tên trăng hoa thế nhỉ?
A Lan mất kiên nhẫn nhíu mày nhìn người trước mặt cứ thao thao bất tuyệt.
Dương Hiên Vũ: "Tiểu cô nương, không biết cô có suy nghĩ gì về lang quân-"
Hắn đi lại gần, lên tiếng: "A Lan, nên đi rồi."
A Lan thấy hắn giống như thấy phụ mẫu, nhanh chóng chạy tới. Vốn đang không vui vì gặp phải một tên nói chuyện kì quái, thấy hắn liền vui vẻ, nói: "Công tử, người xuống rồi."
Tố Khinh Ly đưa tay xoa đầu nàng, bất đắc dĩ nói: "Ừm. Có chuyện gì vậy?"
Dương Hiên Vũ bên cạnh trừng lớn mắt. Đây, đây, đây..
"Ngươi bỏ tay ra!"
Tố Khinh Ly nghi hoặc nhìn qua A Lan: "Vị công tử này là?"
Dương Hiên Vũ lúc này mới phát hiện mình vừa lỡ lời, mở miệng muốn nói gì đó, lại thấy A Lan lên tiếng: "Công tử, A Lan không quen hắn."
Tố Khinh Ly khẽ gật đầu, bày tỏ đã biết: "Vậy được, đi thôi." Sau đó một đường dẫn A Lan rời đi. Bỏ lại Dương Hiên Vũ ngơ ngác đứng tại chỗ.
Trước khi đi còn bị A Lan trừng một cái.
Lúc này trong đầu hắn đã xoay chuyển vô số suy đoán lớn mật. Người đó là ai? Chẳng lẽ tiểu cô nương này đã có lang quân rồi? Vậy tiểu thúc của hắn là gì? Người đến sau? Vậy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-kiep-nay-cau-nguoi-che-cho/2978934/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.