Đối với kiếp trước của La Tiểu Nặc mà nói, thế giới của cô chỉ chuyển động xung quanh một mình Đường Vĩ, anh ta muốn đi học cô cũng đi học với anh ta, dù thi vào đại học X đối với cô mà nói khó khăn đến vậy cô vẫn cố gắng thi được vào. Anh ta muốn gây dựng sự nghiệp cô đã giúp thu xếp cho anh ta vào công ty của cha, rồi cô tặng cho anh cổ phần mà cha đã chuyển sang tên cô, cô cũng cam tâm tình nguyện. Món sở trường của cô chính là món anh ta thích ăn nhất, môn thể thao cô am hiểu nhất chính là môn thể thao anh ta thích, La Tiểu Nặc đã từng cứ sống đơn giản như vậy lấy Đường Vĩ làm trung tâm vũ trụ, thậm chí ở nơi đó đánh mất chính mình cũng không sao cả. Cho đến tín ngưỡng (tin tưởng và ngưỡng mộ) vụn vỡ, thế giới sụp đổ, La Tiểu Nặc mới phát hiện thì ra là quá yêu một người sẽ u mê, u mê đến nỗi không phân biệt được hiện thực và hư ảo, u mê đến quên mình là người ai. Còn lần này, trời cao cho cô cơ hội bắt đầu sống lại một lần nữa, cô không muốn tiếp tục vì người ai nữa, chỉ vì bản thân, vì La Tiểu Nặc sống một lần nữa. Lần này La Tiểu Nặc không ngừng cố gắng rốt cuộc cũng giành được cho mình cơ hội đi du lịch một mình cùng đoàn. Khi ở sân bay vẫy tay tạm biệt cha mẹ, mang theo tất cả hành lý lớn nhỏ đi theo đoàn du lịch bước lên máy bay, tâm tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-cai-tao-vo-cam-ba/34708/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.