Vu Tử Ân nhìn lăng Triệt một lát lại không yên tâm để anh đến lăng gia một mình, đành lên tiếng trừ chối " Tiểu Cẩn, hiện tại chắc là không thể, anh ấy đang có dấu hiệu tốt hơn, không nên kích động "
nghe người bên đầu dây cũng thở dài đành thôi, Vu Tử Ân đem máy tắt đi, lại đi đến chỗ Lăng Triệt, bản thân cậu ngồi bên cạnh lại Cảm giác không giam đột nhiên yên tĩnh đến lạ thường
Lăng Triệt đã quay đầu về hướng Tivi, Vu Tử Ân bây giờ mới một tiếng cảm thán, người này cho dù sánh với lúc trước không bằng, như nhìn với gốc độ nào vẫn chính là thuận mắt, đôi mắt màu xanh ngọc hơi rủ xuống làm anh càng đáng thương
Trong mắt Vu Tử Ân anh hiện tại chẳng khác gì một đứa trẻ đáng thương cần được bao bọc trở che, lại nhịn không được vươn tay xoa lên mái tóc bạch kim kia
" Lăng Triệt " Vu Tử Ân nhẹ nhàng lên tiếng, chỉ thấy đối phương quay lại không nói gì, rốt cuộc là không muốn nói hay không thể nói
" Anh có thể nói chút gì không, Lăng Triệt ? "
Lăng Triệt nhìn chằm chằm cậu một lúc lại quay đầu về tivi, Vu Tử Ân không thể chịu thua, trực tiếp vươn tay nắm lấy mặt anh, không hệ nhân nhượng mà nhào nặn đủ hình, đến khi nhìn thấy đối tượng bị bóp đỏ cả gương mặt mới buông tay
" Không nói chuyện với anh nữa, tôi đi ngủ " Vu Tử Ân dứt khoát liền phủi áo rời đi lên lầu, không một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ben-chong-ngoc/2777482/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.