Đến Khi Vu Tử Ân rời khỏi phòng, Lăng Triệt mới thu lại ánh mắt, lại quay đầu nhìn về bầu trời xanh kia, ánh mắt hiện rõ sự bi thương không rõ ràng
đôi môi run nhẹ muốn nói gì đó nhưng không thành lời.
Vu Tử Ân nấu ăn xong cũng đem từng dĩa ra bàn, bản thân cũng dọn dẹp mọi thứ xung quanh mới nhìn thấy LĂng Triệt bước chân xuống
Bản thân hắn mặc một chiếc áo khác, đầu tóc có chút rối bời, thoạt nhìn lại có chút đáng yêu, Vu Tử Ân im lặng một lúc liền phì cười bản thân mình, có lẽ cậu có vấn đề mới trong vô thức mà nghĩ Lăng Triệt đáng yêu
Lăng Triệt đi đến nhà bếp trực tiếp ngồi lên ghế, bộ dạng bất động nhìn theo khiến Vu Tử Ân không hiểu cái gì diễn ra, khi không nhìn chằm chằm cậu làm cái gì??
trong phút chốc Vu Tử Ân cùng ngớ người nhận ra, tên này từ nhỏ sống ở Lăng gia người hầu kẻ hạ, cái bộ dạng này là đang chờ cậu đến để hầu hạ hắn sao?
Vu Tử Ân nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp ngồi lên ghế đối diện, "' muốn ăn tự lấy " Sao đó bỏ Lăng Triệt sang một bên, bản thân ăn sáng
Lăng Triệt cũng im lặng không nói gì, nhìn theo động tác của cậu một chút liền học theo mà cầm đũa, anh thực sự học rất nhanh, trong một buổi sáng đã có thể tự bản thân cầm đũa
nhìn Vu Tử Ân rửa vài cái bát cũng có thể học theo mà rửa bát của bản thân mình, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ben-chong-ngoc/2777484/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.