''Nếu thực sự ngươi là ca ca của ta, vì sao lại là họ Thượng Quan? Vì sao không quay trở về phủ thừa tướng?''
Thượng Quan Vô Nguyệt trầm mặc không nói, hắn có lẽ đang phân vân chứ không hẳn là giấu diếm. Ánh mắt của hắn đã bớt dần sự kích động, cúi gằm mặt mình xuống đất.
''Bất luận sự thật là thế nào, ta nhất định sẽ không trở mặt thành thù với ngươi. Chỉ cần ngươi chứng minh bản thân thực sự là ca ca của ta.''
Hắn mím chặt môi, gương mặt căng thẳng tới cắt không ra máu, trên trán cũng đã lấm tấm mồ hôi. Nhưng suy cho cùng, hắn cũng đã lấy về được vẻ điềm tĩnh, trầm ngâm ban đầu. Thở hắt ra hơi lạnh, Thượng Quan Vô Nguyệt mới trầm ổn đáp lại nàng.
''Ta là đứa trẻ năm xưa được nghĩa mẫu cứu sống trong lần đi hòa thân. Vì việc này liên quan đến thể diện hai nước, bà ấy đành bí mật nuôi lớn ta ở Nhật Nguyệt Thần Giáo. Nhưng do ta quá nhu nhược, vị trí giáo chủ nghĩa mẫu truyền lại cũng bị mất vào tay kẻ khác...''
Thượng Quan Vô Nguyệt thương tâm kể lại, tựa hồ đau khổ vô cùng. Hẳn kể lại lần bị vu cho cái danh kẻ phản bội, sau đó liền bị trục xuất khỏi Nhật Nguyệt Thần Giáo. Khoảnh khắc bị ném ra ngoài, chính là lần cuối cùng Thượng Quan Vô Nguyệt ngoảnh đầu lại nhìn nơi đã dung chưa hắn lớn lên.
Biết bản thân có lỗi với sự ủy thác của nghĩa mẫu, hắn vẫn luôn luôn tìm cách xây dựng thế lực cho riêng mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiep-lenh-denh/2694031/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.