Chống cằm nhìn trên dưới võ sĩ, Mặc Ngân Tầm chỉ chọn được đúng mười bảy người. Nàng dùng linh lực xóa đi ấn ký của bọn họ, thay vào một thứ khác biệt hơn.
Mặc Ngân Tầm mong muốn sự trung thành chứ không phải sự khống chế, muốn bắt đầu xây dựng thế lực riêng. Ngoài mười bảy người kia, Thượng Quan Vô Nguyệt còn chọn thêm rất nhiều thủ hạ.
Ngoài ra, Phong Mãn lâu của nàng không còn là quán rượu nổi danh tứ hải, chỉ đơn thuần là quán rượu bình thường. Thượng Quan Vô Nguyệt đã dùng thuật ẩn hình, che giấu đi toàn bộ khí tức kỳ lạ chỉ tỏa ra ở trên người tụ linh sư.
''Thiên địa huyền hoàng, tứ hải bát hoang. Thượng Quan Vô Nguyệt ta dùng máu của mình hiến tế cho trời đất, thỉnh cầu khai mở Thiên Nguyệt trận đồ, lập khế ước trăm năm.''
Hắn cắt máu của mình rồi nhỏ lên một tấm lệnh bài lạ mắt. Hoa văn là một làn khói đen không rõ cứ lượn lờ bên trong miếng ngọc, cực kỳ giống chiếc vòng trên tay Mặc Ngân Tầm.
Thiên Nguyệt trận đồ trong truyền thuyết chính là một kết giới vô biên, một khi có ai đó bước vào trong liền sẽ mất đi toàn bộ linh lực. Để phế được linh lực của vô số người, bao gồm cả cường giả chí tôn thì phải có đồ vật hiến tế tối cường đến đáng sợ. Nếu vật hiến tế không đủ khí lực, người lập trận sẽ bị phản phệ đến chết.
Loại trận pháp nguy hiểm thế này, vậy mà còn có người dám mạo hiểm. Vật hiến tế tối cường chính là đồ vật quý giá đệ nhất thiên hạ, chỉ bằng viên ngọc bội này liền có thể lập hay sao? Mặc Ngân Tầm đối với điều này căn bản là không tin tưởng.
Quả nhiên, chỉ nửa khắc sau, tà khí trong miếng ngọc bội ấy bị hút đi hơn phân nửa, Thượng Quan Vô Nguyệt đã có dấu hiệu của việc bị phản phệ. Mặc Ngân Tầm tuy chỉ đứng xem ở ngoài, nhưng cổ tay lại vô cùng đau rát.
Nàng vén tay áo mình lên, mới phát hiện chiếc vòng tà khí của kiếp trước đang không ngừng tỏa ra tinh quang chói lọi. Nó co giãn liên tục khiến cổ tay nàng nhức nhối đến mức kêu la thành tiếng.
Một luồng hắc ám chi quang trong chiếc vòng tỏa ra, bao trùm lên cảnh vật, trùm lên cả trận pháp lợi hại đang vây hãm kia. Chiếc vòng có hoa văn kỳ lạ của Mặc Ngân Tầm từ đó cũng đổi sang màu trắng tinh khiết, không có lấy một làn hắc khí.
Tuy Thượng Quan Vô Nguyệt bị phản phệ đến thảm thương, nhưng cuối cùng pháp trận cũng được lập thành. Ngọc bội của hắn cuối cùng cũng trở về màu trắng, gương mặt cũng đổi sang trạng thái mới, trong mắt nàng chính là nhân cách mới.
''Ngươi... từ đâu mà ngươi có chiếc vòng này?''
Hắn hiện tại đối với nàng không phân trên dưới, phải trái, trắng đen, chỉ có một biểu cảm sửng sốt đến đáng sợ. Thật giống như lần đầu tiên trong đời hắn mất đi bình tĩnh, mất đi phương hướng mà phải xử lý tình huống bằng cách ngu xuẩn nhất: hoảng.
Nếu hắn nóng lòng muốn biết như vậy, Mặc Ngân Tầm cũng không cần thiết phải giấu diếm làm gì. Dù sao đây là chiếc vòng tay nguyên chủ đeo phải từ tấm bé, hắn muốn cũng không thể cướp.
''Từ nhỏ ta đã có nó rồi, không biết xuất thân của nó ở đâu. Ta chỉ biết nó vô cùng quý giá, mấy tên vô lại trong sơn trại muốn lấy ra không thành, nhiều lần khiến ta suýt bị chặt tay.''
Thượng Quan Vô Nguyệt đọng lại trong lòng một nỗi thương tâm khó tả. Nàng và hắn mới tiếp xúc qua được mấy ngày, cũng không tính là thân thiết. Bất quá, mối quan hệ hiện tại của hai người cũng là chủ tớ mà thôi.
Sắc mặt hắn tuy thống khổ tận xương, nhưng nàng lại càng không tin hắn đối với chủ nhân mình quan tâm nhất mực như vậy. Dù sao lần đầu gặp mặt hắn cũng gọi là đã nổi lên chút sát ý với nàng.
Một tên thủ hạ làm việc vì tiền, giết người vô số, lại có thể khuất phục nhanh vậy hay sao? Kể cả có đặt bản thân mình vào, Mặc Ngân Tầm cũng không cách nào hết lòng vì chủ tử như vậy được.
''A Tầm, là ca ca có lỗi với muội. Muội chính là con gái ruột của trưởng công chúa Tây Vực, Cát Na Hàn Thư chính là mẫu thân của chúng ta.''
Tiếp nhận loạt thông tin lớn phát ra từ trong miệng của Thượng Quan Vô Nguyệt, Mặc Ngân Tầm còn chưa kịp sững sờ. Nàng vừa tiêu hóa được những câu nói đầu tiên thì đã bị hắn kích động ôm vào lòng.
Hắn khóc tới nỗi toàn bộ dáng vẻ kiều mị hắc ám trôi đi mất, hiện tại hệt như trẻ lên ba. Không trách nổi hắn, làm sao có thể kìm được xúc động khi trùng phùng đây?
Mặc Ngân Tầm dựa theo ký ức còn sót lại của nguyên chủ, cũng đã sớm biết bản thân là con gái Mặc thừa tướng cùng trưởng công chúa Tây Vực. Thế nhưng điều này phát ra từ miệng của Thượng Quan Vô Nguyệt lại khiến nàng đôi chút thẫn thờ.
Đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy cái tên Cát Na Hàn Thư, lòng này dấy lên một tia sầu não. Nghe thấy hai chữ ca ca, nàng vậy mà một chút cũng không nghi ngờ.
Nàng như vậy cũng không phải nhẹ dạ cả tin, bởi linh hồn đã từng chết này vốn vô cùng đa nghi rồi. Nhưng con tim muốn nàng tin tưởng hắn, tin rằng bản thân nàng còn có một người ca ca mà trước đây chưa từng gặp.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]