Mặc Ngân Tầm thấy được những lời nói phát ra từ miệng Thượng Quan Vô Nguyệt, đôi mắt khẽ mở ra.
''Đoán đúng rồi, chính là như vậy. Hiện tại huynh thu tay về sau để lấy đà rồi mới vung quyền ra, uy lực chắc chắn sẽ mạnh hơn. Khi huynh thu liễm lại, không những bản thân huynh có thể lấy đà, còn đánh vào tâm lý chủ quan của người khác.''
Biết bản thân là hậu bối, Mặc Ngân Tầm không thể đùng một cái nói hắn phải làm thế này, thế kia. Dù cho lý lẽ sắc bén tới đâu, cầm mưu có gian xảo thế nào hắn cũng sẽ không thực hiện. Mỗi người đều có lòng tự trọng riêng, cư nhiên sẽ không muốn đi theo con đường người khác định sẵn.
Huống chi, nếu hiện tại có một đứa trẻ bắt ngươi phải làm cái này, cái kia, thì cho dù nó có là việc thở ngươi cũng nhất định nín. Được cao nhân chỉ dạy là vinh hạnh, bị trẻ con bắt bẻ là nhục nhã, đó vốn không phải nhận thức riêng lẻ mà chính là định kiến chung của những người trọng lễ nghĩa.
Nếu đã là định kiến, dù có sai thì cũng sẽ không dễ dàng bị phá vỡ. Mặc Ngân Tầm lại càng không có loại ý định viển vông này. Bất quá, là Thượng Quan Vô Nguyệt quá rối rắm, nàng không khai sáng hắn liền không được.
Có lẽ, hắn sống trong tính toán hàng chục năm qua, trở thành con người mưu mô và gian xảo, hắn sớm đã quên mất ý nghĩ đơn giản là thế nào. Chỉ cần hành sự âm trầm một chút, bớt khoa trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiep-lenh-denh/2694030/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.