Editor: Sakura Trang Buổi chiều, Triệu Kiếm Phi sợ hắn chết đói, cuối cùng cũng để cho người đút hắn một bữa cơm. Phong Vô Thanh còn muốn sống, dĩ nhiên là sẽ không đối nghịch thân thể mình, không có chút khí tiết nào ăn cơm. Cơm nước xong ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có, hai cây dương cụ giả lại lần nữa thọt vào trong cơ thể hắn. Tình dục khốc hình lần nữa bắt đầu, Phong Vô Thanh thở dài bất đắc dĩ, mặc cho bọn họ ở trong cơ thể mình tuỳ tiện. Hành hạ Phong Vô Thanh một ngày, Triệu Kiếm Phi vẫn cảm thấy không hết hận, lại đổi bốn người ở ban đêm tiếp tục dùng dương cụ giả thao hắn. Mấy người một mực làm đến buổi sáng, sau đó lại đổi trở về bốn người ngày hôm qua, ngày đêm không ngừng như vậy, liên tiếp chơi ba ngày ba đêm. Phong Vô Thanh giống như con cá chết nằm ở trên giường, giữa hai đùi bị buộc rộng mở, hai tiểu huyệt đã bị cọ đến sưng đỏ, cánh hoa sưng gấp đôi, cửa cúc huyệt cũng sưng một vòng, mị thịt đỏ tươi lộ ra bên ngoài, bị dâm thuỷ của mình tẩm ướt lấp lánh. Hạ thân của hắn một mảnh tàn tạ, đã ba ngày cũng không có người giúp hắn dọn dẹp, dâm thuỷ hắn tự bài tiết dính vào hạ thể, có chút đã khô cạn, có chút vẫn còn ở đang chảy ra, hỗn hợp cùng mùi mồ hôi, trên người hắn tản mát ra một mùi lạ khó ngửi. Hắn bộ dáng này vừa dâm đãng lại thê thảm, cuối cùng cũng để cho Triệu Kiếm Phi nhìn tâm tình vui thích. Triệu Kiếm Phi để cho người dời cái ghế đặt ở bên giường, nghiêm túc thưởng thức gương mặt tuấn tú mệt mỏi tiều tụy nhưng lại phủ đầy tình dục của Phong Vô Thanh. Ba ngày không ngừng lặp đi lặp lại động tác, không chỉ Phong Vô Thanh cảm thấy mệt mỏi, ngay cả bốn hạ nhân đều cảm thấy cả người mỏi mệt. Loại chuyện khiến trong lòng chán ghét dẫn đến chuyện này đi về phía bết bát hơn, một người trong đó ở lặp đi lặp lại động tác vô tình trượt chân, cả cây dương vậy giả kể cả tay cầm toàn bộ thọt vào trong cơ thể Phong Vô Thanh. “A a a a a ── “ Phong Vô Thanh hét lên một tiếng, kích thích mắt trợn trắng. Chỗ sâu nơi âm đ*o chưa bao giờ có người hỏi thăm bị dị vật cường tách ra, chóp đỉnh thăm dò miệng tử cung nhạy cảm. Loại cảm giác này vừa đau lại kích thích này, hơn nữa vô cùng kinh khủng. Kia là vị trí mà cơ quan sinh dục loài người không thể đạt tới, vượt ra khỏi cực hạn chịu đựng của thân thể con người. “Di? Cái này chơi Cái này hay chơi, một lần nữa!” Triệu Kiếm Phi nghe tiếng thét chói tai của hắn, hưng phấn đứng lên, muốn nhìn rõ ràng hơn biểu tình của hắn. “Không ── “ Phong Vô Thanh không chịu nổi loại cảm giác này, lại tới mấy lần hắn sẽ chết! Nhưng cự tuyệt cự tuyệt vô lực như vậy, căn bản không cách nào thay đổi tình cảnh mình của mình. Cả âm đ*o đều bị cự vật tràn đầy, miệng tử cung bị dị vật một lần lại một lần chống căng ra, bên trong vách tường tử cung yếu ớt bị tàn nhẫn đâm vào. Phong Vô Thanh đau đến toàn thân co rút, mắt trừng sắp nứt ra,, môi dưới đỏ bừng sắp bị hắn cắn nát, kêu thảm thiết toàn bộ bị hắn ngăn ở trong cổ họng. Cho dù thân thể mau sắp không chịu nổi, hắn vẫn không chịu yếu thế trước kẻ địch. Triệu Kiếm Phi thưởng thức hắn đau đến mặt nhăn nhó, cố ý hỏi hắn: “Thế nào không kêu? Có phải hay không ngại ngại thoải mái? A Phúc, đem cây của ngươi cũng thọt vào đi!” “A ── a a a ── “ Chỗ sâu trong đường ruột cũng bị xuyên qua, Thanh không thể kiềm được, từng tiếng kêu thảm thiết từ miệng của hắn phát ra, giọng thê lương cực kỳ. Hai cây côn dài ở trong cơ thể hắn tàn sát, công kích nội tạng của hắn. Phong Vô Thanh cảm thấy mình sắp bị giết chết, chết tại tràng khốc hình làm hắn mất hết mặt mũi này. Thân thể của Phong Vô Thanh cường nữa, trải qua trận hành hạ bực này cũng là thở ra thì nhiều hít vào ít, sắp không được. Đang lúc Phong Vô Thanh bị làm cho chết đi sống lại, cửa ầm bị người đá văng, một nam tử áo lam hình dáng tiều tụy hét lớn một tiếng dừng tay, chạy nhanh tới trước mặt Phong Vô Thanh, đuổi đi toàn bộ người hành hạ hắn. Triệu Kiếm Phi thấy người này, chột dạ kêu một tiếng: “Kiếm Hành…” Triệu Kiếm Hành Phong Vô Thanh thảm trạng Phong Vô Thanh Phong Vô Thanh lòng thương yêu không dứt, hắn tức giận chất vấn huynh trưởng: “Ca, ngươi sao có thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy!” Triệu Kiếm Hành cởi toàn bộ sợi dây buộc Phong Vô Thanh ra, cởi xuống áo khoác bao lấy thân thể trần trụi của hắn, đau lòng ôm hắn vào trong ngực. Phong Vô Thanh rời đi xong, hắn một mực ưu tư nhốt mình ở trong phòng, cho đến hôm nay mới đi ra khỏi cửa phòng. Ai ngờ hắn mới vừa ra tới liền phát hiện hạ nhân hành tung bí hiểm, đi theo liền phá vỡ tràng khốc hình tiến hành sau lưng mình này! “Kiếm Hành!” Triệu Kiếm Phi không nhìn được đệ đệ đối với dâm ma này tốt, lập thì lửa giận bão táp, “Đệ quên lúc trước hắn lừa gạt đệ thế nào sao? Đệ đừng tưởng rằng đối với hắn tốt thì hắn sẽ nhớ! Hắn là giáo chủ ma giáo Phong Vô Thanh! Là đại dâm ma đệ nhất thiên hạ!” “Đủ rồi! Huynh nói những thứ kia ta không muốn nghe, bất luận hắn là ai, ta cũng không cho phép huynh tổn thương hắn nữa!” Đây là lần đầu tiên hắn gầm thét với huynh trưởng, bởi vì Triệu Kiếm Phi làm thương tổn người yêu dấu nhất của hắn. Triệu Kiếm Phi thiếu chút nữa không có bị hắn tức chết, đệ đệ lại vì một dâm ma cùng hắn tranh cãi! Hắn tức giận quăng ra lời độc ác: “Hôm nay đệ nếu là dám mang hắn đi cũng không cần nhận người ca ca này!” Triệu Kiếm Hành nghe vậy dừng chân một cái, hắn nhìn người yêu hấp hối trong ngực một cái, cuối cùng dằn lòng không quản đại ca nộ khí đằng đằng phía sau, ôm lấy Phong Vô Thanh thân thể yếu ớt đi ra ngoài. Hắn có thể không để ý đại ca tức giận, lại không thể không cứu người yêu bị bị hành hạ đến chết. Lại đem Phong Vô Thanh ở lại chỗ này, sợ là không bao lâu cũng sẽ bị đại ca hành hạ đánh mất tính mạng, cho nên bây giờ cũng chỉ có thể không tuân theo lời đại ca!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]