Editor: Sakura Trang
Phong Vô Thanh che ngực đau nhói, cuối cùng nhìn bóng lưng của Triệu Kiếm Hành một cái, sau đó cắn răng xoay người rời đi. Thân phận của hắn đã bị lộ, lại trúng độc dược áp chế nội công, nhanh lên nhanh lên rời đi nơi thị phi này. Triệu Kiếm Phi nhìn một cái thì không phải là người dễ sống chung, mặc dù đồng ý để mình đi, nhưng là nói không chừng lập tức sẽ đổi ý, những lời nhân sĩ chính đạo nói căn bản không thể tin!.
Sự thật quả nhiên như hắn suy nghĩ, Phong Vô Thanh rời đi Ngự Kiếm sơn trang, còn chưa đi ra bao xa liền bị người bắt trở về. Triệu Kiếm Phi nhàn nhã phẩy quạt, tư thái vẫn là ưu nhã như vậy, không chút nào xấu hổ khi lật lọng.
“Triệu Kiếm Phi! Ngươi tên tiểu nhân hèn hạ này, thậm chí ngay cả đệ đệ ruột mình cũng lừa gạt!”
Triệu Kiếm Phi đối với chửi rủa của hắn không chút quan tâm, cười nhạt: “Đệ đệ này của ta mềm lòng nhất, chỉ cần là người bên gối liền không chuyện gì không tha thứ, ta cũng không có thương hương tiếc ngọc như hắn! Phong Vô Thanh, món nợ ngươi hại đệ đệ ta cũng nên tính toán thật tốt!”
Triệu Kiếm Phi nhốt Phong Vô Thanh ở trong một gian địa lao, sai người cởi hết y phục của hắn, bày thành cột vào dâm đãng buộc vào trên một cái giường. Hai chân của Phong Vô Thanh bị buộc mở ra, lộ ra vùng đất thần bí ở giữa hai chân.
Triệu Kiếm Phi ngại người của hắn bẩn, dùng cây quạt khảy khảy hai cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hoa-thu-nan/883301/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.