Editor: Sakura Trang
Hôm sau, Triệu Kiếm Hành lại mang Phong Vô Thanh vui chơi một ngày, cho đến mặt trời xuống núi mới về đến nhà. Triệu Kiếm Hành theo lệ đưa Phong Vô Thanh trở về phòng trước, cũng định tối nay ở nơi này ngủ lại.
Đang lúc hai người đứng ở cửa lời tỏ tình liên tục, phòng vốn không người đột nhiên sáng lên, cửa phòng mở ra từ bên trong. Một nam tử bạch y ngồi ngay ngắn ở trên ghế, quạt xếp trong tay nhẹ lay động, khí chất vô cùng ưu nhã.
Triệu Kiếm Hành thấy hắn kinh ngạc hỏi: “Ca, ngươi ngồi ở đây làm gì? Sẽ không phải là đang đợi đệ chứ?”
Triệu Kiếm Phi nhàn nhạt liếc hắn một cái, không có trả lời. Hắn vỗ tay, theo đó từ trong bóng tối vọt ra một đám võ phu cầm đao, trong nháy mắt bao vây bọn họ.
Phong Vô Thanh nhìn trận thế này, trong lòng lộp bộp! Lập tức đoán được là thân phận chân thật của mình bại lộ.
Triệu Kiếm Hành vẫn không biết rõ tình huống, khó hiểu hỏi huynh trưởng: “Ca, huynh muốn làm gì vậy? Gần đây đệ không có làm chuyện gì sai mà!”
Triệu Kiếm Phi đối không nói nên lời với tên đệ đệ chậm chạp này, hắn nhanh nhẹn đứng dậy, chậm rãi đi tới trước mặt Phong Vô Thanh, cười nói: “Không biết Phong giáo chủ đại giá quang lâm, Triệu mỗ những này qua ngược lại là chậm trễ!”
Quả nhiên là thân phận bại lộ! Phong Vô Thanh theo bản năng nhìn Triệu Kiếm Hành một cái, biểu tình trên mặt coi như trấn định.
Nói về Nguyệt Vô Ảnh làm giáo chủ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hoa-thu-nan/883300/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.