Tôi ăn liền tù tì mấy ngụm kem, rồi bước đi trên đường phố nóng bức, trong lòng thầm mắng Ma Thanh Thái, tâm trạng cực kỳ tệ. Tôi âm thầm tính toán các cách để chỉnh lại hắn, nhưng vừa nghĩ tới cá tính có thù tất báo kia của hắn là tôi lại thấy kinh sợ hèn nhát vô vùng.
Cũng may trường đại học T cách nhà không xa lắm, ăn hết kem là đúng lúc về tới đầu hẻm, bên ngoài cũng chẳng thấy xe của Ma Thanh Thái đậu, không biết hắn chạy đi đâu rồi. Tôi thấy nghi lắm, lại bắt đầu muốn làm cái gì đó xấu xa để chỉnh hắn.
"Uả? Cô là người thuê nhà mới à!"
Tôi mới bước chân vào huyền quan đã nghe thấy một giọng nói dễ nghe từ phòng khách vang lại. Một giọng nói vừa rõ ràng vừa không mất đi sự ấm áp, tôi chớp mắt không hiểu gì hết, tôi ngẩng đầu lên vô cùng kinh ngạc. Đừng hỏi tôi nhìn thấy ai, tôi tự nói còn thấy sợ nữa là!
"Aiya, không phải bị sợ ngu người rồi chứ? Tôi không phải yêu quái mà, cô chắc là biết tôi nhỉ? Vương Từ."
Nói thừa, Tôi đương nhiên biết rồi! Vương Từ đó, nổi tiếng khắp cả đất nước, Vương Từ nữ thần hàng đầu, lấy đại một tấm poster có chữ ký cũng có thể bán được với giá hàng vạn đồng! Tôi suýt nữa là quỳ xuống để tôn kính vẻ đẹp của cô ấy, sao có thể xem cô như yêu quái được? Vả lại được tận mắt chứng kiến người thật, thật sự là vô cũng xinh đẹp, cho dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-voi-nguoi-khong-phai-ban-trai/2552474/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.