Một câu nói bình thường đừng có nói kiểu sắc tình như vậy chứ, xử lí cái gì, trừng phạt cái gì, thật là làm tôi xấu hổ quá đi. Tôi cúi đầu nhận lấy quyển sách không biết nên trả lời như thế nào nữa, bèn theo Ma Thanh Thái ra khỏi bãi đỗ xe trên chiếc xe thể thao sang trọng của hắn. Không thể không nói mỗi lần thấy con xe này là tôi chỉ muốn chế nhạo hắn sợ người khác không biết mình là nhà giàu mới nổi.
''Đúng rồi, hôm nay trai đẹp nói gì với cô thế?'' tôi vừa ngồi lên xe Ma Thanh Thái đã bắt chuyện ''Đại sự gì mà để cô đến trễ quên cả tôi thế hả?''
"À, không có gì, thì là muốn mời tôi đi ăn cơm thôi.''
"Ăn cơm?'' Hắn liếc mắt sang ''Khiếu thẩm mỹ của cậu ta kém đến nỗi muốn mời một chú heo đi ăn cơm?''
Lời này nói ra làm tôi suýt chút nữa muốn ném luôn điện thoại ra bên ngoài, tôi ho khan thật to mấy lần "Heo gì ở đây! Một cô gái xinh xắn như tôi đây làm sao lại là heo trong mắt hắn được chứ?''
"Cũng đúng, cô là gián mà, loài bò sát sao so được động vật có vú chứ.'' Xét về khả năng ba hoa thì không ai qua được Ma Thanh Thái, trái tim thủy tinh của tôi vỡ nát rồi. CMN người anh Đỗ muốn mời thật ra không phải tôi mà là anh đó được chưa! Dám nói tôi là heo! Anh mới là đầu heo bự vô địch cả thế giới! Tôi là mỹ nữ như hoa như nguyệt, bị anh hạ thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-voi-nguoi-khong-phai-ban-trai/2552476/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.