Đặt bảng tên ở trên lòng bàn tay lật qua lộn lại nhìn, Thường Trường lúc này mới phát hiện có cái gì không đúng.
Hồi tưởng lại những chiếc bảng tên trước kia từng gặp qua, hình thức đều là 2 chữ trùng nhau nằm ở hai bên bảng tên.
Mà cái bảng trong tay này, chỉ có một từ duy nhất ở giữa.
Nhìn qua giống như chữ lạnh*, lại mang đến cho cậu một cảm giác an toàn không thể giải thích được.
Lạnh (泠),Linh cũng là (泠)
Thường Trường nhìn chằm chằm chữ kia có chút xuất thần, hơi khó hiểu.
Sao trong túi cậu lại có thứ này, chẳng lẽ là có người bỏ vào?
Cậu bỗng nhiên nghĩ đến người đàn ông vừa rồi.
Chẳng lẽ là hắn? Một người mà cậu tưởng tượng?
Thần sắc Thường Trường tối sầm lại, nhét bảng tên lung tung vào túi, xoay người không nghĩ nữa.
Đến giờ ăn tối, bốn người cùng nhau đến căng tin ăn cơm.
Căng tin ở cuối hướng ngược lại, tương đối khuất. Làm cho Thường Trường cảm thấy kinh ngạc chính là, nơi cậu đến lúc trước căn bản không phải là căng tin! Căn phòng nơi gặp gỡ cái người kỳ quái kia được khóa bằng một ổ khóa lớn, rất nhiều bụi rơi ra từ ổ khóa, trông giống như đã lâu không được mở.
Thường Trường tâm sự nặng nề xều cơm, Lão Đảng vẫn trầm mặc nhìn không nổi chủ động mở miệng.
"Thường Trường, nếu cậu thật sự là không tình nguyện đến như vậy, cậu có thể trở về.."
Nhậm Lục và Vương Tự bên cạnh nghe vậy đều dừng đũa. Nhất là Vương Tự, nhìn qua vô cùng lo lắng, sợ bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-trang-my-le/268907/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.