Ngày hôm đó sau khi Phong Vũ ăn xong, hồi phục lại vỗ cánh rời đi, mang theo thư tín của Khương Hằng bay đến phương Bắc. Khi đến bên cạnh Cảnh Thự, vương quân đã hoàn thành toàn bộ bố trí, bắt đầu triển khai vây quanh Chiếu Thủy bằng đường bộ.
Phía Đông nước Lương, tất cả các trạm đóng quân xung quanh thành Chiếu Thủy tổng cộng bốn vạn quân coi giữ, đều bị Cảnh Thự loại bỏ từng trạm trên đường đi, quân Lương thua trận hoặc là bị bắt làm tù binh, hoặc là chạy trốn về An Dương.
"Như vậy liền nhẹ nhàng hơn nhiều." Cảnh Thự ở trên một cục đá cao ngồi xuống, cánh tay lăn qua lộn lại, tiện tay chơi đùa kiếm Liệt Quang trong tay, kéo ra vài đường kiếm, từ trên cao chăm chú nhìn xuống thành Chiếu Thủy nơi xa.
Lúc này địch quân trong thành chỉ còn lại không đến ba vạn quân coi giữ. Mà tám vạn thủy quân nước Dĩnh cũng đang dọc theo đường sông tiến đến, ngăn chặn đường thủy tòa thành lớn này.
Thành Chiếu Thủy lưng dựa núi mặt hướng sông, Cảnh Thự cùng Tống Trâu bắt đầu thương nghị phương pháp đột phá, Phong Vũ trở về, ngay tức khắc giảm bớt gánh nặng thám báo, Cảnh Thự thả nó đi ra ngoài điều tra binh lực chỗ tường thành, gỡ xuống thư tín nhìn thoáng qua.
"Dưới nền móng thành Chiếu Thủy dính bùn khá nhiều, đầu mùa xuân tuyết trên dãy núi tan ra, mực nước sông tăng vọt......" Cảnh Thự nói, "Có thể xuất kỳ bất ý, công kỳ bất bị*."
*Xuất kỳ bất ý, công kỳ bất bị: Đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229497/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.