Ôn nhu hương: Ý muốn nói sự săn sóc dịu dàng của nữ nhân đối với nam nhân.
Có thể mời Tử Miểu trở về." Sau khi Thái Tử An định thần, bắt đầu thảo luận hành động tiếp theo, dẫn theo Khương Hằng đi đến Đông Cung.
"Ta đã phái hắn đi ra ngoài, không có lưu lại Chiếu Thủy." Khương Hằng nói.
"A?" Thái Tử An đột nhiên ngẩn ra, dừng lại bước chân, hoài nghi mà nhìn Khương Hằng.
Khương Hằng biết Thái Tử An đang nghĩ gì, quân đội Cảnh Thự mang tuy được gọi là vương quân, nhưng phần lớn vẫn là binh mã nước Ung, tòa thành này là giúp nước Dĩnh đánh hạ, sau khi lấy được thành dĩ nhiên là chắp tay nhường lại, để tránh hiềm nghi. Nếu không nếu hắn đóng quân ở trong thành, vạn nhất nước Ung trở mặt muốn khống chế Chiếu Thủy thì phải làm sao?
"Đi đâu vậy?" Thái Tử An không vui nói, hiển nhiên điều này Khương Hằng không có thương lượng trước với y, y đối với chuyện này rất bất mãn, nhưng thực mau, y liền tươi cười trở lại, khôi phục lại sự thân thiết từ trước tới nay: "Chi viện Ung Vương sao?"
"Ta để hắn sau khi phá Chiếu Thủy chỉnh đốn lại một chút, liền theo hướng Đông Bắc đi tới con đường từ Hào Quan đến An Dương nhất định phải đi qua, chuẩn bị phục kích Triệu Linh tiến đến nghĩ cách cứu viện Lương Vương." Khương Hằng nhắc nhở nói, "Điện hạ, chúng ta còn chưa hoàn toàn thắng lợi, cần phải củng cố thành quả. Trấp Tông xuôi Nam không hề báo trước, một lời không hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229498/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.