“Không sao chứ?” Sở Minh Thành nhìn cô, đôi mỗi mấp máy những âm từ rành mạch.
Triệu Đình Đình bị lời nói của hắn đưa về với thực tại, cô liền giật nảy đẩy người Sở Minh Thành ra khỏi mình, miệng không ngừng thở dốc vài cái. Mồ hôi trên trán cô túa ra như mưa, cô hoàn hồn nhìn chiếc xe kia. “Chiếc xe đó…”
“Chết tiệt, trong hầm để xe lại dám đi với tốc độ này.” Sở Minh Thành siết chặt tay thành nắm đấm, khuôn mặt thật sự đang giận dữ vô cùng, cái kẻ trong xe kia đúng là mệnh bạc, hãy thầm cầu trời khấn phật đi vì chính Sở Minh Thành cũng không biết làm gì khi túm được hắn.
Anh nhìn chiếc xe, đôi mắt như sắp bùng nổ, toan lại gần lôi tên đó ra khỏi xe lại bị Triệu Đình Đình ngăn lại.
“Đừng. Có thể người đó đang gặp nguy hiểm, cứu họ đi.” Cô thừa biết với bản năng hoang dại của Sở Minh Thành chắc chắn hắn sẽ xâu xé người ngồi trong xe ra hàng trăm mảnh, huống hồ vì chiếc xe mà Sở Minh Thành cứu cô suýt chút nữa gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Anh nheo mày nhìn cô, bàn tay hơi giãn ra chút nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng. “Hắn đáng để tha thứ?”
Một người gặp tai nạn đến vậy rồi còn không muốn tha thứ, Sở Minh Thành đúng là đồ nhẫn tâm, độc ác.
“Lỗi tại chiếc xe...thôi…” Nói được nửa lời đột nhiên Triệu Đình Đình cảm thấy đôi mắt chao đảo, cả người cô như đang bị đảo lộn giữa không trung đến mơ hồ, cô liền loạng choạng ngã vào người Sở Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-da-co-bao-boi/1774127/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.