Chương trước
Chương sau


Không do dự nhiều lời, trái tim Đại trưởng lão khôi lỗi vừa bị bóp nát cũng là thời điểm một quyền hung bạo của Long đập thẳng vào đầu lâu mụ, kình lực khủng bố nuốt chửng cái đầu lâu nhỏ bé làm cỗ khôi lỗi xinh đẹp của Đại trưởng lão theo đó biến thành một cỗ thi thể không đầu.
“Uuuu… Uuuu… Uuuu…”
Thần chết gọi tên làm Đại trưởng lão chỉ còn đường bỏ qua hết thảy mà rút chạy, ngay lập tức một đoàn khói đen từ cỗ khôi lỗi thoát đi hướng thẳng đến chỗ Nhất Thanh lão bà bay đến, một tên Tiên Thiên ngũ cấp cao thủ cũng là một lựa chọn không tệ vào lúc này.
“Xuống địa ngục sám hối tội lỗi của mình đi mụ già!”
“Phanhhh!”
Bản thân tu luyện ma công nên Long rất mẫn cảm với những thứ tà dị như đoàn khói đen chứa đựng linh hồn của Đại trưởng lão, thân ảnh hắn như u linh xuất hiện ngay trước mặt Nhất Thanh lão bà để rồi lật tay ấn một chưởng xóa sổ mụ đàn bà tàn độc vào cõi địa ngục trầm luân.
“Uuuu… Uuuu… “
Luân hồi chi lực có thể diệt sát hết thảy lực lượng trên thế giới này cho dù có quỷ dị nhường nào và bí thuật của Đại trưởng lão có lợi hại đến đâu cũng không thể giúp mụ thoát khỏi một chưởng hung ác kia, trong vòng xoáy luân hồi liên tục vang lên những tiếng réo rắt như thể không cam lòng của vị Tiên Thiên cao thủ trước khi vĩnh viễn tan biến khỏi thế gian, cho đến khi chết đi thì mụ vẫn không hiểu tại sao mình lại thất bại.
“Chủ nhân!”
Không rõ ràng chuyện gì xảy ra nhưng cảm giác được uy hϊếp cực độ lớn lao ập đến, Nhất Thanh lão bà sợ hãi khụy gối run rẩy trước mặt Long.
“Không cần lo lắng, mọi uy hϊếp đều đã bị ta loại bỏ!”
Trấn an thuộc hạ, Long thở phào một hơi nhẹ nhõm vì rốt cuộc hắn cũng đã vượt qua khó khăn cuối cùng, Tiên Thiên thất tầng quá mạnh mẽ làm cho hắn bắt buộc lần thứ hai phải hy sinh phân thân của mình và đó cũng là sự tiếc nuối duy nhất của hắn ngày hôm nay.
Lần đầu tiên hy sinh Tà Tôn để đổi lấy lực lượng, Long luôn mang theo linh hồn của phân thân bên cạnh mình để tùy lúc có thể hồi sinh gã khi cần thiết, bị đâm sau lưng quá nhiều lần đã dạy cho thanh niên trẻ tuổi một bài học chính là không thể tin tưởng ai khác ngoài chính bản thân mình, sau khi phát giác Liên nhi nhỏ bé ‘không bình thường’ thì hắn đã quyết tâm khôi phục phân thân nhưng không phải hoàn toàn mà chỉ ở trạng thái bán phân thân vì không đủ thời gian cũng như lực lượng.
Lựa chọn rất nhiều mục tiêu nhưng Long chỉ hài lòng khi nhìn thấy Lý Lan Địch, nữ nhân tuyệt sắc này là một thiên tài hiếm có vì có thể lĩnh hội Thanh Long Biến, bí pháp này giúp thân thể người đẹp tuyệt đối cứng rắn và có thể chịu đựng nỗi ma khí hung bạo của hắn cải tạo, Tà Tôn theo đó một lần nữa khôi phục ở hình hài nữ nhân nhưng vẫn một mực ngủ say đợi chờ thời điểm bộc phát.
Một kích toàn lực đập bay Đại trưởng lão xuống mặt đất và đổi chỗ cho phân thân của mình, Long chỉ cần hóa trang cẩu thả và che dấu đi khí tức là quá đủ để đánh lừa một tên võ giả đang đắm chìm trong cơn điên như Đại trưởng lão khi ấy… Lý Lan Địch đã chết, nàng không thể điều khiển thân thể mình nhưng tâm trí vẫn còn đó cảm nhận được hết thảy mọi chuyện xảy ra và một ánh mắt tràn ngập không cam lòng tại thời điểm cuối cùng thật làm Long đau đớn tận tâm can.
Hóa trang làm nữ nhân để trốn tránh, sử dụng chính người tình làm vật tế thần thay mình đi gặp Diêm Vương… những hành động xấu xa đáng ghê tởm đều được Long thực hiện nhưng nếu thời gian có quay trở lại thì hắn cũng sẽ không do dự làm lại một lần nữa, hắn không phải là anh hùng cứu nhân độ thế và kẻ thù của hắn cũng sẽ không nhân từ với hắn cũng như người thân của hắn, chỉ cần được sống và có cơ hội cứu con thì hắn sẽ bất chấp tất cả cho dù phía trước là kẻ nào hay điều gì đi nữa.
“Ta cần khôi phục một ít lực lượng trước khi động vào kỳ bảo, ngươi cảnh giới xung quanh đề phòng dị biến!”
Chụp lấy cái xác không đầu của Liên nhi, Long tĩnh tọa tại chỗ bắt đầu hồi phục thực lực và không quên căn dặn thuộc hạ một câu, hắn thật không có thời gian để cho việc tiếc nuối hay đau khổ, tất cả chuyện đó đợi thời điểm hắn sang thế giới bên kia trả nợ luôn một thể đi thôi.
“Vâng!”
Nhất Thanh lão bà cúi đầu lĩnh mệnh, mụ bắt đầu thu dọn một ít tàn cuộc nơi mật phủ dọn đường cho chủ nhân thu lấy bảo vật, thâm tâm mụ đã tuyệt đối kính sợ một kẻ vừa có thực lực lại vừa bất chấp bất cứ thủ đoạn nào như nam nhân này.
…………………
…….

“ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM…”
“Ào… Ào… Ào… Ào…”
Bên ngoài mật địa, một vùng trời rộng lớn bao trùm lấy Thanh Liên Cung từ bao giờ đã bị vô vàn những đám mây đen che phủ, cơn mưa nặng hạt đổ xuống như thể muốn nhấn chìm hết thảy những lầu cát xa hoa bên dưới và thi thoảng không gian cứ thế bị những tia sét chói sáng cắt ngang qua tạo thành những đạo âm thanh đáng sợ.
“Tóc… tách… tóc… tách…”
Từng giọt mưa rơi xuống mặt đất tạo thành những tiếng tóc tách vui tai nhưng trong mắt hàng nghìn nữ đệ tử Thanh Liên Cung thì thật đáng sợ làm sao khi cơn mưa trước mặt chúng không phải là một cơn mưa bình thường mà là một cơn mưa… máu.
“Tóc… tách… tóc… tách…”
Máu có mặt ở khắp nơi, máu nhuộm đỏ cả những bức tường và chảy dài trên nền đất thành những dòng suối nhỏ… đi cùng với máu là thi thể, từng lớp từng lớp thi thể nữ đệ tử Thanh Liên Cung chất cao thành những ngọn núi nhỏ khắp các lối đi kéo dài từ đại điện đến lối vào mật phủ, một môn phái xinh đẹp là thế giờ đây lại hoang tàn như một bãi tha ma chẳng khác nào chốn địa ngục nơi trần gian.
“Rặccc!!!”
“Mở ra mật phủ!”
Lại một cái đầu lâu nữa lăn long lóc dưới mặt đất, một thân ảnh già nua đứng trước cửa mật phủ gặm nhấm lấy cỗ thi thể không đầu trong vô vàn những ánh mắt kinh hãi xung quanh, có vẻ như rất thỏa mãn với món ăn của mình mà từng cái mụn nhọt trên người lão cứ thế giần giật theo từng cú cắn nuốt tạo thành cảnh tượng kinh dị hết mực.
“Đại… đại nhân tha mạng… mật phủ… mật phủ mới mở ra nên ít nhất hai ngày nữa mới có thể kích phát cấm chế…”
Run rẩy nhìn đến cái miệng ngập tràn máu tươi của lão già, một nữ đệ tử sớm bị dọa sợ đến tiểu tiện trong quần gào lên trong tuyệt vọng.
“Hai ngày sao? Khặc khặc… hai ngày cũng không tính quá dài có điều thời gian này bản lão quả thật rất đói, ta ắt hẳn sẽ cần đến rất nhiều mỹ thực trong hai ngày tới đấy!” Quăng đi thi thể trong tay, lão già nhìn đến đám nữ nhân trước mặt nở nụ cười ghê rợn.
“Khônggg… xin ngài… khônggg…”
Bi thống… tuyệt vọng… Thanh Liên Cung hiện tại chỉ còn lại những tiếng gào thét trong vô vọng...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.