Chương trước
Chương sau


“Lão nương đã quá coi thường ngươi cũng như thứ ma công đáng sợ mà ngươi lĩnh hội dẫn đến phải chịu thất bại có phần thảm hại... nhưng... hiện tại điều đó đã không quan trọng, xuất sử đồ vật này sẽ khiến cỗ khôi lỗi xinh xắn của ta vĩnh viễn không thể khôi phục cơ mà mọi hy sinh đều đáng giá nếu thành công thu được kỳ bảo!”
“THANH LIÊN THIÊN KIẾM!”
“OANHHH… OANHHH… OANHHH…”
Lời nói của Đại trưởng lão còn chưa kết thúc thì toàn bộ mật phủ đã bị rúng động mạnh bởi ngàn đạo tiếng nổ tung trời, một chớp mắt sau không gian cứ thế xuất hiện một đầu khủng bố vết rách làm toàn bộ chấn kinh và đám người cũng không phải đợi lâu để nhìn thấy một đầu hung kiếm lăng lệ đến cực điểm từ bên trong vết rách đi ra.
“ONGGG… ONGGG… ONGGG…”
Thần kiếm xuất hiện kéo theo trùng trùng điệp điệp kiếm khí oanh minh chấn động trời đất, Nhất Thanh lão bà run rẩy muốn ngã quỵ bởi nhận ra thứ hiện diện ngay trước mặt mình, Thanh Liên Cung thần binh trấn phái - Thanh Liên Thiên Kiếm vậy mà nằm trong tay Đại trưởng lão.
Thanh Liên Thiên Kiếm dài đúng hai mét, thân kiếm uốn lượn như thân rồng, lưỡi kiếm hết sức bắt mắt bởi một màu xanh đen đầy huyền bí và chuôi kiếm được chạm trổ hình bông sen hết sức tỉ mỉ… vốn dĩ là vũ khí tùy thân của tổ sư sáng lập, Thanh Liên Thiên Kiếm chính là một trong thứ quan trọng góp phần thành lập nên môn phái hùng mạnh này từ đó nghiễm nhiên trở thành biểu tượng cho sự uy nghiêm cũng như sức mạnh tuyệt đối tại Thanh Liên Cung, không một ai hiểu rõ về uy lực thật sự của Thanh Liên Thiên Kiếm nhưng bằng việc chỉ có một mình kiện thần binh này có thể vận hành Thanh Liên Kiếm Trận là đủ để chứng minh sức mạnh gần như vô địch của nó.
“THÁNH CỰC KIẾM - ĐẤU CHUYỂN TINH DI KIẾM!!!”
“THÁNH CỰC QUYỀN - HƯ VÔ PHÁ THIÊN QUYỀN!!!”
“ROẸTTTT… ROẸTTTT… OÀNHHH… OÀNHHH… OÀNHHH…”
Đại trưởng lão thân ảnh nhỏ bé là thế lại cuồng mãnh xuất kích như một tôn chiến thần đầy giận dữ, toàn thân vị Tiên Thiên thất cấp cao thủ ngập tràn thanh liên chi khí được thôi động đến cực điểm khiến da thịt liên tục bạo tạc hết lớp này đến lớp khác, ghê tởm là vậy nhưng không kẻ nào dám khinh thường mụ bởi hai đại kích mà Đại trưởng lão cùng lúc đánh ra đã vượt quá xa mức độ mà từ khủng bố có thể miêu tả được.
“ROẸTTTT… ROẸTTTT… ROẸTTTT…”
Thanh Liên Thiên Kiếm được rót vào mệnh mông vũ lực tỏa ra lục quang vô cùng chói lóa, siêu cấp thần kiếm trực tiếp xuyên thủng không gian chém thẳng đến đầu Long, kiếm khí tung hoành nghiền ép hết thảy mọi thứ. Đấu Chuyển Tinh Di Kiếm một kiếm này nằm trong bộ kiếm phái chí cường Thánh Cực Kiếm vừa hung mãnh lại vừa biến ảo khôn cùng theo đúng nguyên lý thái cực hình đồ nên việc đón đỡ gần như bất khả thi.
“PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH…”
Một kiếm đi trước và một quyền theo sau, Hư Vô Phá Thiền Quyền một đấm của Đại trưởng lão mang theo thông thiên khí tức cực độ khủng khϊếp, Tiên Thiên thất tầng toàn bộ tu vi đều hội tụ tại quyền ấn sáng chói khiến không gian đáng thương lại một lần nữa bạo tạc tạo thành một đường đứt gãy đen kịt thẳng đến chỗ Long đứng.
“Mạnh… rất mạnh... cỗ lực lượng siêu cường này làm cho từng tế bào của ta phải run rẩy nhưng sao mà ta lại cảm thấy dị thường hưng phấn như vậy chứ?!”
Đối phương xuất ra tuyệt thế sát chiêu khiến Long đã nhìn thấy cánh cửa tử vong ngay trước mặt mình, cho dù Dịch Ma Chi Chủng có thể phong ấn năm phần lực lượng của Đại trưởng lão nhưng uy lực của hai kích này mà đặc biệt là một kiếm khϊếp thần dọa quỷ kia của mụ đủ diệt sát hắn đến cặn bã không chỉ một lần, khí tức đã bị khóa chặt đồng nghĩa với việc không thể trốn tránh nên Long an tĩnh đợi chờ ‘cái chết’ ập đến như đầu hàng số phận.
“SÁTTT!!!”
“ẦMMM... ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM…”
Trong ánh mắt u tĩnh đến lạnh lẽo của Ma Tôn cũng như tiếng gào thét điên cuồng của Đại trưởng lão, kinh khủng kiếm khí quét đến ngay tức thì xoắn nát da thịt ma đầu thành phấn vụn và tiếp sau đó Thanh Liên Thiên Kiếm lưỡi kiếm sắc bén đến tận cùng chẻ luôn cơ thể Long cùng phiến không gian sau lưng hắn làm hai nửa tạo thành cảnh tượng cực độ đáng sợ
“OANHHH… OANHHH… OANHHH… OANHHH…”
Hai phần thân thể đối phương còn chưa kịp tách rời thì quyền đầu của vị Tiên Thiên thất tầng đã ập đến oanh phá luôn cả phiến đại địa bao trùm lấy hắn, kình lực cùng thanh liên chi khí chấn nát hết thảy những gì chúng gặp phải và nhấn chìm toàn bộ vào hư vô, Ma Tôn chết không thể nghi ngờ.
“OÀNHHH!!!”
“Hahaha… tạm biệt chủ nhân yêu dấu!!!”
Nặng nề rơi xuống mặt đất, Đại trưởng lão vui sướng nhìn vào mảnh đại địa vỡ nát trước mặt mình mà cuồng tiếu cười đầy ngạo nghễ, cái cảm giác lưỡi kiếm cùng quyền đầu chạm vào da thịt không thể nào giả được và hắn thật sự đã chết trong tay mụ, Thanh Long Thần Liên gần như đã là vật trong túi rồi.
“PHANHHH!!!”
“PHẬPPP!!!”
Dị biến nối tiếp dị biến, ánh mắt từ vui sướng cực kỳ biến chuyển thành kinh hãi tột độ, Đại trưởng lão run rẩy cúi đầu nhìn đến trái tim đẫm máu vẫn còn đó đập thình thịch trong môt bàn tay khô khốc, lồng ngực vị Tiên Thiên thất tầng từ lúc nào đã bị xuyên thủng từ trước ra sau thành một huyết động rợn người.
“RỘP!”
“Diệt sát phân thân của ta giúp ngươi vui sướng đến vậy sao?”
Tiếng trái tim bị bóp nát cùng giọng nói âm u hết sức thân thuộc truyền vào tai làm Đại trưởng lão sợ hãi đến tột cùng, mụ không phải sợ vì cỗ khôi lỗi này bị triệt để bị phá hủy mà sợ hãi nam nhân kia… hắn… vẫn còn sống.
“MÃNH LONG THÔN THIÊN QUYỀN!”
“Không… ngươi không thể… sau lưng ta là… Đông…”
“OÀNHHH!!!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.