Cỗ thi thể Liên nhi trước mặt Long nổ tung, bổn nguyên ma khí ào ạt trở về bản thể mang theo đại lượng năng lượng của Đại trưởng lão lúc trước không thể thôi động giúp cho ma đầu hồi phục cực nhanh, chỉ qua vài nhịp thở Long đã hồi phục đến trạng thái đỉnh phong và bảo vật trước mặt đang đợi hắn đến thu phục nhưng thần thái của hắn lại nặng nề vô cùng…
... linh cảm vốn dĩ rất nhạy bén của Long mách bảo rằng ở bên ngoài kia đang diễn ra một chuyện gì đó rất kinh khủng và nó liên quan trực tiếp đến Thanh Long Thần Liên.
“Uuuu… Uuuu… Uuuu…”
Một đoàn ma khí cuối cùng mang theo linh hồ Tà Tôn trở về dung nhập vào thân hình Long, được tạo ra từ ma công chí cực nên nếu Long bất diệt thì Tà Tôn cũng sẽ vĩnh sinh trường tồn, đương nhiên Tà Tôn vẫn chỉ là bất tử ở phương diện linh hồn và nếu không có thân thể thì con hàng cũng chỉ vô hại như một hồn ma vất vưởng chốn nhân gian. “Hửm?!”
Linh hồn phân thân hòa nhập vào làm một thể, Long đột nhiên cảm giác được có chút gì đó xa lạ nên cẩn trọng dò xét, hắn thất kinh vì phát hiện ra phía trong linh hồn của Tà Tôn vậy mà còn đó một đoàn linh hồn dị thường yếu ớt, cái cỗ khí tức quá quen thuộc làm Long nhận ra đó chính là của Lý Lan Địch, Tà Tôn vậy mà cứu nàng tại thời điểm cuối cùng.
“Nếu ngươi đã quyết định như vậy thì cứ vậy đi…”
Cười nhạt một đạo, Long âm trầm nói với Tà Tôn hay cũng là chính với bản thân mình, hắn thừa hiểu linh hồn Lý Lan Địch đã khắc sâu thù hận với kẻ bắt nàng vào chỗ chết, hồi sinh cho người đẹp đồng nghĩa với việc chính tay hắn tự tạo ra kẻ thù thế nhưng hắn không ngại, cứ coi như hắn đền bù lại lỗi lầm của mình đi.
“Chủ nhân, vật đã thu vào tay!” Nhận thấy chủ nhân đã hồi phục đến đỉnh phong, Nhất Thanh lão bà tiến đến với một tấm lệnh bài trên tay và nó cũng là thứ mụ tìm thấy được tại cái hố sâu mà ban nãy Đại trưởng lão bị đánh bay xuống, nhìn qua thì tấm lệnh bài này giống y hệt đồ giả mà ‘Liên nhi’ từng sử dụng nhưng bao trùm nó lại là một cỗ khí tức quỷ dị đến đáng sợ, cẩn thận cảm nhận lấy thứ khí tức kia chỉ làm con người ta cảm giác được bản thân mình yếu ớt và nhỏ bé đến đáng thương.
“Đại trưởng lão đã mưu tính chiếm lấy Thanh Long Thần Liên thì chắc chắn phải nắm giữ cách thức có thể giúp mụ vượt qua được tất cả cửa ải mà tại Thanh Liên Cung này thì ta cho rằng không có thứ gì vượt qua được một tia khí tức của vị cung chủ kia rồi…”
“.. .có lẽ vì lo ngại sức mạnh của kiếm trận nên Đại trưởng lão lợi dụng ta với hy vọng Ma Tôn sẽ giúp mụ tiêu hao đi một phần lực lượng của đại trận nhưng lại không ngờ ta lại vượt qua kỳ vọng của mụ quá nhiều… thật quá nhiều…” Hài lòng nhìn lấy tấm lệnh bài trong tay thuộc hạ, Long hưng phấn nói.
“Chủ nhân, bên ngoài kia ắt hẳn có chuyện gì đó xảy ra!” Trao tấm lệnh bài cho Long, Nhất Thanh lão bà ngưng trọng nói tiếp.
“Ngươi cũng cảm thấy được?” Long gật gù đáp lời.
“Là hương vị của không khí… mật phủ nằm sâu dưới mặt đất nên dĩ nhiên sẽ kiến tạo những lối thông gió ra bên ngoài, bản thân thuộc hạ đã sống ở đây mấy trăm năm nên việc gặm nhấm hương vị của cỗ không khí tươi mới chính là điều duy nhất giúp ta tiếp tục nuôi lấy hy vọng có một ngày được tự do… nhưng… nó đã thay đổi, không khí hôm nay tràn ngập mùi vị đặc trưng… mùi vị của máu.” Nhất Thanh lão bà run rẩy nói.
“Xem ra đích thị kẻ thù của Thanh Liên Cung đã lợi dụng thời cơ để tập sát môn phái, mục đích cuối cùng thì ngoài đóa sen này liệu còn thứ gì nữa đây?” Long âm trầm nói ra suy đoán. “Phịch!”
“Bànhhh… Bànhhh… Bànhhh… Van xin chủ nhân hãy cứu lấy Thanh Liên Cung!”
Hai gối cắm sâu nửa tấc, Nhất Thanh lão bà dập đầu xuống mặt đất liên hồi khiến đại địa chấn động theo trong khi miệng cầu xin thảm thiết, thử hỏi đã có bao nhiêu Thanh Liên Cung đệ tử bị gϊếŧ hại mới tạo ra được cái hương vị tanh nồng đến vậy trong không khí đây?
Nhất Thanh lão bà ghi hận những kẻ đã hại mình chứ không ghi hận môn phái đã dưỡng dục mình bao năm qua và trong mắt mụ thì chỉ có nam nhân này với vô vàn những thủ đoạn tà dị mới có thể cứu được Thanh Liên Cung.
“Ta sẽ tận lực!”
Có thể tập sát Thanh Liên Cung chứng tỏ thực lực của địch nhân vô cùng đáng sợ thế nhưng mà Long thừa hiểu một khi đối phương phát giác ra kỳ bảo đã nằm trong tay hắn thì cho dù có mười cái mạng thì sợ rằng hắn cũng không thể sống, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, Long thật sự cần đến những võ giả của Thanh Liên Cung trong kế hoạch bành trướng quyền lực của mình và nếu có thể thì hắn sẽ không ngần ngại bảo vệ lấy môn phái này “Cảm tạ chủ nhân!” Nhất Thanh lão bà cảm động nói, cho dù sau này hắn quyết định ra sao đi nữa thì chí ít hiện tại hắn cũng cho mụ một niềm tin để bấu víu vào.
“Chúng ta đã vào đây một ngày nên vẫn còn hai ngày để chuẩn bị cho trận ác chiến, hy vọng Thanh Long Thần Liên không làm ta thất vọng!”
Biết mật phủ ba ngày mới mở ra một lần, Long cắn răng nói và thân ảnh theo đó đột ngột biến mất để chỉ một sát na sau xuất hiện ngay trước đóa hoa sen tà dị, ma đầu không một chút chần chừ đưa lệnh bài của Thanh Liên Cung cung chủ đến.
“Xuy… Xuy…”
Ngay khi tấm lệnh bài chạm vào làn sương mỏng che phủ lấy Thanh Long Thần Liên thì đột nhiên dị biến phát sinh, làn sương mỏng quỷ dị cứ thế tan biến trong mắt Long theo đúng như những gì hắn suy đoán, khí tức của Trương Hình Dư chính là chiếc chìa khóa duy nhất để vượt qua cửa ải này và có lẽ người đẹp cũng không nghĩ đến kẻ mà mình giao cho trọng trách quản lý Thanh Liên Cung lại phản bội lấy nàng và toàn bộ môn phái. “Hắc hắc, Thanh Long Thần Liên… à không, phải là Không Đồng Ấn mới phải… vì ngươi mà ta đã hy sinh thật nhiều đấy!” Cuồng tiếu cười đầy ngạo nghễ, Long chụp lấy kỳ bào trong vui sướng khôn cùng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]