Trọn vẹn một ngày sau khi Thanh Liên Cung dùng Thanh Liên Kiếm Trận đón tiếp vị khách bất đắc dĩ… Tại một nơi hẻo lánh tại Thanh Liên Cung là nơi đặt một căn nhà gỗ ọp ẹp, thông thường căn nhà này được dành cho một vài hạ nhân giúp việc trong môn phái nhưng hiện tại nó lại được sử dụng để giam giữ tù phạm duy nhất của Thanh Liên Cung mà không phải kẻ nào khác chính là Ma Tôn đại danh đỉnh đỉnh, thân hình thê thảm của hắn nằm vạ vật trên cái giường cũ kỹ đầy ẩm mốc như một kẻ bị ruồng bỏ. “...” “Triệu tỷ, hắn sẽ chết sao?” Đứng trước giường của Long, Liên nhi đầy lo lắng lên tiếng, bản thân cô gái nhỏ cũng không hiểu tại sao mình lại quan tâm cho kẻ này đến vậy nhưng kể từ sau khi tận mắt chứng kiến hắn vượt qua Thanh Liên Kiếm Trận thì ở trong tâm trí của nàng cứ thế nảy sinh một hình bóng không thể xóa bỏ. “Ta cũng không biết, nếu là người bình thường thì đã sớm đi chầu Diêm Vương từ lâu rồi còn kẻ này… nếu để ý nhìn đến các vết thương trên người hắn thì ngươi sẽ biết vì sao hắn có thể chống chọi đến giây phút này!” Trả lời Liên nhi là một nữ đệ tử khác, đều là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành nhưng nàng so với Liên nhi còn thêm đó một chút phong vận thành thục hơn, Thanh Liên Cung đệ nhị thiên tài Triệu Lộ Tư chính là nàng. Được sư tỷ thông tri, Liên nhi tập trung hơn nhìn đến các vết thương trên người Long và đôi mắt đẹp ngay tức thì trợn to, miệng các vết thương từ lớn đến nhỏ vậy mà đang đóng vảy và bắt đầu lên da non một cách quỷ dị, nếu kẻ nằm trên giường không mang hình hài nhân loại thì chắc chắn nàng đã nghi ngờ hắn là quái vật rồi. “Thực lực mạnh mẽ, thân thể biếи ŧɦái và còn rất trẻ… Triệu tỷ, tại sao một kẻ có tiềm lực lớn lao như hắn lại bị Cung Chủ để mắt đến?” Lúc lắc cái đầu nhỏ, Liên nhi khó hiểu mở miệng hỏi, Thanh Liên Cung địa vị siêu nhiên và đệ tử trẻ tuổi trong phái đều xuất sắc hơn người nhưng để có thể tìm ra một người ở độ tuổi như Long mà đã sở hữu thực lực mạnh như vậy là không thể nào, nói đâu xa Triệu Lộ Tư ở sau lưng nàng được công nhận là đệ nhị thiên tài cũng chỉ mới là Cường Giả bát cấp ở độ tuổi hai mươi ba... ...về phần hơn trăm nữ nhân thi triển Thanh Liên Kiếm Trận chặn đánh Long ở quảng trường đều đã bước qua độ tuổi ngũ tuần và được xếp vào hàng ngũ thế hệ trước nên không thể so sánh tương đồng được rồi. “Muội cho rằng đó là toàn bộ thực lực của hắn sao? Ta nhận được tin tức rằng trước đây ba ngày thôi hắn đã một mình chống lại ba đại thế lực trong giang hồ hợp công bao gồm Thiếu Lâm Tự, Khổng gia và Phật đạo pháp tăng… đối phương đều xuất động đến cấp bậc lão tổ nhưng đồng dạng đều phải tháo chạy trước sự hung mãnh của kẻ này, Thiếu Lâm Tự hao tổn một vị Thần Tăng, có thể ở Thanh Liên Cung này thì hai chữ Ma Tôn không có bao nhiêu ý nghĩa nhưng bên ngoài kia chỉ cần nhắc đến hai chữ này đã đủ để giang hồ phải chao đảo vài lần rồi.” Không như một Liên nhi nhỏ tuổi vô tri, Triệu Lộ Tư nhìn thật sâu vào khuôn mặt điển trai của nam nhân trên giường mà nặng nề nói, chiến tích của Ma Tôn đã vượt quá xa những thứ mà nàng có thể tưởng tượng đến, bản thân nàng vô cùng tự tin vào thực lực cũng như tiềm năng của mình nhưng Thanh Liên Cung đệ nhị thiên tài biết chắc ít nhất phải tu luyện thêm năm mươi năm nữa may ra Triệu Lộ Tư nàng mới có thể đạt đến ngưỡng thực lực như hắn hiện tại. “Không thể nào!” Liên nhi che miệng kinh hô, ba thế lực theo lời kể của Triệu Lộ Tư sao nàng có thể không biết đến chứ, nữ nhân ở Thanh Liên Cung ngoài học hỏi võ thuật còn được dạy dỗ về rất nhiều chuyện trên giang hồ vì Thanh Liên Cung không mong muốn đệ tử trong phái là một đám nữ nhân ngu ngốc... … cấp bậc Thiếu Lâm Tự các thế lực phải xuất động đến cấp bậc lão tổ mà vẫn chiến bại để rồi cụp đuôi bỏ chạy chứng tỏ nam nhân trước mặt nàng có thể đối chiến trực diện với cả Cường Giả thập tam cấp, càng lúc Liên nhi càng không tin rằng kẻ này là con người nữa rồi. “Hừ… đừng cho rằng chuyện đó quá to tát, khuấy đảo phong vân chốn giang hồ cỡ nào thì đến Thanh Liên Cung ta cũng phải ngoan ngoãn như chó cún, hắn hiện tại có thể còn thoi thóp chính là vì Cung Chủ muốn thế, muội đừng quên điều đó.” Nhận thấy vẻ mặt khác lạ của Liên nhi nên Triệu Lộ Tư nhanh chóng nhắc nhở, cô gái nhỏ này tuy được xếp hạng không cao trong lứa đệ tử thế hệ này nhưng thân phận của nàng trái lại hết sức đặc thù, Thanh Liên Cung đại trưởng lão chỉ có một đứa cháu gái và vô cùng cưng chiều là điều dễ hiểu thôi mà. “Ta… ta không có… nhưng… Triệu tỷ, ta vẫn tò mò tại sao Cung Chủ lại nhắm đến hắn?” Liên nhi cúi gằm đầu để che dấu đi hai má đỏ hồng vì xấu hổ, cô gái nhỏ nói lí nhí qua kẽ răng như muỗi kêu. “Chuyện này sao? Nói cho ngươi cũng không sao vì hiện tại trong phái chắc chỉ còn mỗi một mình nha đầu ngu ngốc ngươi không biết mà thôi, biết Độc Cô Huyền công tử chứ?” Triệu Lộ Tư che miệng cười nói, nàng vui vẻ trước sự ngây thơ của sư muội. “Đương nhiên, nam nhân duy nhất được đặt chân vào Thanh Liên Cung chủ điện thì sao ta có thể không biết được.” Nghe thấy mùi vị trêu chọc từ sư tỷ nên Liên nhi nhanh chóng phồng mang trợn má hét lên vào nhào đến chỗ sư tỷ. “Hihi… nhìn muội xem… ui da… đừng… dừng lại... ta nói… ta nói…” Hứng thú trước biểu cảm của Liên nhi, Triệu Lộ Tư cười khúc khích không thôi và đến khi hai bàn tay mềm mại của cô gái nhỏ chụp đến người mình chọc lét thì nàng mới dơ tay đầu hàng xin tha. “Hừ...nói mau…” Liên nhi cười tà hỏi.. “Là do hắn đã can dự vào trận đấu của Độc Cô Huyền công tử và một võ giả khác qua đó khiến công tử thua cuộc, ngươi cũng biết mối quan hệ của Cung Chủ với… con… à không, với Độc Cô công tử là như thế nào rồi đó.” Triệu Lộ Tư ghé miệng vào tai Liên nhi thì thầm, dù trong phái ai ai cũng biết chuyện này nhưng một khi đã nói xấu Cung Chủ thì sao có thể nói to được. “Ra là thế!” Đến giờ thì Liên nhi đã hiểu mọi chuyện, trong cung từ lâu đã đồn đoán Cung Chủ có con riêng mà không ai khác chính là nam nhân duy nhất có thể bước chân vào chủ điện của môn phái có tên Độc Cô Huyền, bà ngoại là đại trưởng lão nên Liên nhi không cần phải nửa tin nửa ngờ mà còn chắc chắn tin đồn đó là sự thật và nàng thậm chí còn biết đích danh cha của Độc Cô Huyền nữa kia thế nhưng đây là đại bí mật nên cô gái nhỏ một mực không dám hé môi nửa lời. “”Được rồi, muội không còn việc gì thì nên tránh đi đến chỗ này vì dù gì Cung Chủ cũng đã có lệnh trông giữ hắn thật cẩn thận, kẻ này có thể không chết nhưng không thể tránh khỏi việc bị trừng phạt để có thể vĩnh viễn ghi nhớ rằng trên thế gian này có những người mà hắn tuyệt đối không thể mạo phạm.” Triệu Lộ Tư vỗ về sư muội nói. “Ta… được rồi…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]