Bị sư tỷ nhắc nhở khiến Liên nhi biết mình không thể tiếp tục ở lại, nàng lướt qua gương mặt của nam nhân trên giường bệnh mà mím môi rời đi, không ai biết trong đầu cô gái chưa bước qua cái tuổi mười tám đang suy nghĩ điều gì.
“Sư muội…”
Nhìn theo bóng lưng của người chị em thân thiết mà ánh mắt của Triệu Lộ Tư nổi lên ngờ vực thật sâu, nàng chưa bao giờ thấy Liên nhi cư xử kỳ lạ đến vậy, từ khi kẻ đang nằm trên giường xuất hiện thì giường như cô cháu gái của Đại trưởng lão đã đổi thay thành một người hoàn toàn khác.
“Canh giữ hắn thật cẩn thận, nếu hắn tỉnh lại thì phải mau chóng báo cho ta biết!”
Quan sát tên tù phạm thêm một hồi, Triệu Lộ Tư rốt cuộc cũng bước ra cửa rời đi với hai câu nói dành cho hai nữ đệ tử phổ thông khác làm nhiệm vụ canh phòng bên ngoài căn nhà gỗ…
… chuyện canh giữ tại cái chỗ dơ bẩn này thì có ai nguyện ý đâu đặc biệt là đối với đám nữ nhân ưa thích sạch sẽ cho nên các đệ tử phổ thông bị điều động đến là điều đương nhiên, một kẻ bị thương nặng đến gần đất xa trời thì có thể làm nên cơm cháo gì ở Thanh Liên Cung siêu cường chứ.
“Cót… két…”
Cánh cửa gỗ vừa đóng cũng là lúc bên trong căn nhà gỗ bao trùm một màu tăm tối, đêm nay không có trăng và với hai ngọn đèn yếu ớt treo lủng lẳng trước hiên nhà là không đủ để có thể nhìn thấy khung cảnh nơi cái giường của tù phạm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/652059/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.