Sau hơn hai giờ được các bác sĩ nỗ lực cấp cứu, tình hình sức khỏe của Quang Minh đã ổn định trở lại. Khi các bác sĩ vừa ra khỏi phòng, Lệ Linh liền lao tới.
“Anh ấy thế nào rồi ạ?”
Bác sĩ nắm lấy tay cô an ủi.
“Không sao nữa rồi. Tôi có tin tốt cho cô đây, ý thức của anh ấy có dấu hiệu phục hồi tốt nghĩa là … anh ấy có khả năng sắp tỉnh lại.”
Nghe đến đây, Lệ Linh không cầm được nước mắt rơi lã chả, cô luôn miệng cảm ơn bác sĩ.
Ngọc Trai ôm lấy cô, vỗ nhẹ lên bờ vai mảnh mai không nói lời nào nhưng chừng ấy cũng đủ để Lệ Linh an lòng.
Cả buổi trưa, Lệ Linh không ăn cơm nhưng miệng luôn mỉm cười, có lẽ mọi nổ lực của cô sắp được đền đáp.
“Lệ Linh, em sẽ làm gì đầu tiên ngay khi cậu ấy tỉnh lại?”
Bị hỏi bất ngờ Lệ Linh lúng túng.
“Em cũng không biết nữa, chỉ cần anh ấy tỉnh lại em đã mãn nguyện lắm rồi.”
Ngọc trai mỉm cười thầm nghĩ, trải qua bao sống gió Lệ Linh vẫn giống hệt như cô gái ngày đầu mới yêu.
“Thời gian này em sẽ ở lại đây nếu lỡ anh ấy tỉnh lại bất ngờ không ai bên cạnh chắc chắn sẽ rất buồn.”
“Em lúc nào cũng vậy chỉ lo nghĩ cho người khác. Bản thân em cũng cần được nghỉ ngơi nên phải chú ý giữ gìn.”
Lệ Linh nhìn Ngọc Trai thầm cảm ơn vì cô đã luôn ở bên cạnh khi mình cần và luôn quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-gia-va-cuu-non-oan-gia-ngo-hep/3476761/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.