Vợ giáo sư Trịnh ở khoa điều trị ung thư. Lúc Chân Noãn và Ngôn Hàm đến, giáo sư Trịnh không có ở đấy. Cô Trịnh bảo ông ấy về nhà nấu cơm rồi. Bị đau ốm hành hạ cả năm nay khiến dung nhan người phụ nữ tao nhã thướt tha cũng trở nên tiều tụy. Cô Trịnh đã vào giai đoạn cuối, nhưng trạng thái tinh thần của người phụ nữ ấy vẫn rất tốt, đôi mắt đong đầy hy vọng và hạnh phúc.
Chân Noãn trò chuyện với bà chốc lát, bất ngờ phát hiện bà không hề biết chuyện Miêu Miêu mất tích, còn nghĩ rằng cô bé chỉ là tạm thời đang tham gia kỳ thi học thuật ở trường thôi.
Nhắc đến việc này, cô Trịnh còn quở trách: “Con bé này, hôm sinh nhật ba nó, nó còn nói sẽ đến bệnh viện để cùng cả nhà ăn mừng, kết quả là không nói lời nào đã bỏ chạy mất. Mấy ngày nay, càng lúc cô càng tham ngủ, nó gọi đến toàn Trịnh Dung nghe máy thôi. Cô sợ nó lo lắng bệnh tình của cô nên cũng không quấy rầy. Hai mẹ con ngược lại phải nhờ vào ba làm người chuyển lời.”
Nói thì nói thế nhưng vẻ mặt vẫn rất hạnh phúc. Giáo sư Trịnh đã nói dối vợ mình, còn cô Trịnh cũng xuất phát từ tâm tư không muốn con gái lo lắng nên mới không liên lạc với cô bé.
Hôm mồng Năm Dương lịch, giáo sư trở về Dự Thành. Buổi tối 8 giờ 10 phút trước khi lên máy bay, ông còn nói chuyện điện thoại với Miêu Miêu, đến 11 giờ xuống máy bay thì nhận được mười tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/socrates-than-yeu/2009228/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.